Tình mẹ
'Cả cuộc đời mẹ một nắng hai sương Lặng lẽ bước trên đường dù mưa gió Bởi thương con... mẹ lần mò vượt khó Dù gian truân vàng võ chẳng nao lòng' (Khuyết danh)
Có lẽ trong chúng ta, dù lớn khôn hay nhỏ bé, dù công thành danh toại hay phải ngậm ngùi nhận lấy thất bại trên đường đời, dù đi xa đến những chân trời mới, thì ắt hẳn nơi sâu thẳm trong trái tim vẫn luôn chất chứa một hình bóng dịu dàng - đó là mẹ.
Mẹ xuất hiện như phần không thể thiếu trong cuộc sống ta, mẹ đồng hành cùng mỗi đứa trẻ trong những cột mốc quan trọng, trên hành trình làm “người”. Người mẹ còn giữ vai trò dung dưỡng và vỗ về mỗi đứa con từ khi thai nghén cho đến khi chúng bật ra tiếng khóc đầu tiên, đánh dấu sự có mặt của mình giữa sự sống màu nhiệm này.
Khi ta còn bé, tình mẹ là vòng tay ấm áp ôm trọn ta vào lòng những khi trời nổi cơn dông. Là bát cơm trắng từ bàn tay cần mẫn của mẹ thổi vào, là bàn tay gầy lau đi vết bùn đất sau mỗi lần con vấp ngã. Khi ta lớn lên, tình mẹ vẫn ở đó, chỉ có điều trở nên lặng lẽ hơn.
Mẹ không còn dỗ dành bằng lời, mà dõi theo bằng ánh mắt, bằng những câu hỏi giản dị mỗi khi ta về: “Con ăn gì chưa?”, “Học hành/ công việc có mệt lắm hay không?”. Những điều tưởng như vụn vặt ấy lại chứa đựng tất cả thương yêu, tất cả quan tâm, mà chẳng cần phô trương.
Tình mẹ là thế đấy, mẹ không nói “Mẹ thương con”, nhưng trong từng việc mẹ làm đều có hai chữ yêu thương đong đầy - tình mẫu tử thiêng liêng mà không thứ vật chất nào có thể sánh bằng và thay thế được!
Người phụ nữ Việt Nam mang trong mình vẻ đẹp rất riêng, mềm mại mà kiên cường, dịu dàng mà bền bỉ. Mẹ chính là hình ảnh chân thật nhất của vẻ đẹp ấy. Mẹ không cần danh xưng sang trọng, không cần hào quang sáng chói, nhưng chính tình yêu, sự hy sinh thầm lặng của mẹ đã góp phần dựng xây nên hạnh phúc của bao thế hệ.
Thế nên, nếu có thể, hãy nói với mẹ một lời cảm ơn, hãy ôm mẹ một cái thật chặt, để mẹ biết rằng tình yêu mẹ dành cho con vẫn luôn được em khắc ghi và nhớ về. Bởi lẽ, đó không chỉ là bổn phận, trách nhiệm tất yếu mà mỗi người con phải làm để tỏ lòng biết ơn, mà còn là cách để giữ gìn và đáp lại tình yêu thương vô điều kiện mà mẹ đã dành trọn đời cho ta.
Có lẽ chẳng món quà nào đủ lớn để đền đáp công ơn sinh thành. Nhưng đôi khi, chỉ một bữa cơm tối có con ngồi cùng, một tin nhắn hỏi han, hay một lời chúc mộc mạc cũng khiến mẹ thấy lòng ấm áp. Mẹ đâu cần gì hơn ngoài niềm vui nhìn con khôn lớn, sống tốt và hạnh phúc.
Và nếu có điều gì ta muốn nói hôm nay, có lẽ chỉ cần một câu thôi: “Cảm ơn mẹ, vì đã luôn là nhà, là nơi con thuộc về, và là niềm yêu thương vô tận trong đời con”. Dẫu mai này con có đi xa đến đâu, tình mẹ vẫn là ngọn gió lành nâng bước, là bình yên con mãi kiếm tìm giữa cuộc đời rộng lớn.
NGUYỄN NGỌC THẢO LINH - Lớp11 Văn 1 - Trường THPT Chuyên Lê Khiết
Nguồn Quảng Ngãi: https://baoquangngai.vn/tinh-me-70024.htm











