Đóng 300.000 nhân dân tệ mỗi tháng, sinh viên Trung Quốc sống như người vô gia cư tại Anh
Không phải du học sinh Trung Quốc nào cũng có thể khoe khoang sự giàu có của mình, nhiều người trong số họ gần như phải sống lay lắt.
Một sinh viên quốc tế người Trung Quốc, với tên trực tuyến là @Daydreamer, đang theo học thạc sĩ tại một trường đại học Anh Quốc được QS xếp hạng trong Top 30. Video đầu tiên của anh được đăng tải vào tháng Tám, đã nhận được gần 500.000 lượt thích. Cho đến nay, anh mới chỉ đăng tải 40 video, mỗi video đều đạt hàng triệu lượt xem và có hơn 3,2 triệu người theo dõi trên Douyin (TikTok).
Tại sao sinh viên này lại trở thành một người có sức ảnh hưởng với hàng triệu người theo dõi chỉ trong 3 tháng?
Bởi vì anh ấy đã lật ngược quan niệm trước đây về sinh viên quốc tế là những người tích cực, tham vọng và theo đuổi lối sống tinh tế. Mặc dù video của anh kể về câu chuyện nghèo đói, anh ấy không bao giờ đóng vai nạn nhân, thay vào đó, anh ấy bình tĩnh và tự ti kể về những trải nghiệm hằng ngày của mình. Anh ta ăn đồ ăn sắp hết hạn, sống nhờ vitamin, và dành cả ngày nằm dài trong công viên hoặc trên bãi cỏ sau giờ học, sống như một người vô gia cư cô đơn. Cư dân mạng đang thốt lên: Đây có lẽ là cuộc sống thực sự của một du học sinh Trung Quốc!

Ưu tiên hàng đầu của anh này là ngủ bù, như thể đang bù đắp cho những năm tháng ngủ không ngon giấc.
Sau khi hoàn thành các lớp học và hoạt động câu lạc bộ trong tuần, điều đầu tiên anh ấy làm khi về nhà không phải là làm bài tập về nhà hay nấu nướng, mà là ngủ bù, từ 4h hiều đến 9h - 10h tối, sau đó làm đủ thứ việc khác nhau cho đến 1h - 2h sáng để hoàn thành bài tập về nhà. Nếu anh ấy không thể hoàn thành bài tập về nhà thì sao? Anh ấy vẫn sẽ ngủ bù, kết quả là xem video đến 4h sáng, rồi ngủ đến 8h - 9h, sáng trước khi dậy đi học. Vào cuối tuần, anh ấy thường ngủ đến 3h - 4h chiều. Do lịch trình ngủ bị xáo trộn, anh ấy uống vitamin và dầu cá chỉ để an tâm, rồi lại tiếp tục thức khuya. Trong khi những người khác ngủ trên giường ở nhà, anh ấy có giường ở khắp mọi nơi, ngủ bất cứ nơi nào có thể. Sau những giờ học sớm, anh ấy sẽ ngủ một tiếng trên bãi cỏ, hoặc đạp xe đến công viên để ngủ và tắm nắng để bổ sung canxi. Việc ra ngoài làm anh ấy kiệt sức hoàn toàn, nên việc ở nhà đã trở thành thói quen của anh, trừ khi phải đến lớp hoặc làm bài tập về nhà với bạn, đi thu gom đồ tái chế, hoặc lấy đồ đóng gói, hay đi tìm đồ ăn gần hết hạn ở siêu thị để nấu nướng...

Anh ấy thường nhịn ăn mười tiếng hoặc hơn, thậm chí cả ngày, đôi khi chỉ nhớ ăn khi đói. Đối với anh, ăn uống đơn giản là để duy trì các dấu hiệu sinh tồn. Sau giờ học buổi sáng sớm, anh ấy ăn bữa trưa với "phần ăn bốn món dành cho người nghèo" của McDonald's giá 5 bảng Anh (khoảng hơn 170.000 đồng). Ở nhà, anh bổ sung vitamin từ cam, chất xơ từ dưa chuột, hoặc đơn giản là salad bắp cải, canxi từ yến mạch pha sữa, và carbohydrate từ bánh mì đông lạnh trong tủ đông, cùng với mứt hoặc đậu gần hết hạn. Bạn có thể nghĩ rằng, anh ấy ăn uống không đúng cách, nhưng mỗi bữa ăn của anh đều cân bằng dinh dưỡng một cách đáng kinh ngạc. Cư dân mạng đùa rằng, đó là "chế độ ăn uống duy trì sự sống".
Trước khi ra nước ngoài, anh ấy thậm chí còn chẳng thèm ngó ngàng đến mì gói ở nhà. Giờ đây, chỉ cần ăn một bát mì gói nóng hổi thôi cũng đủ khiến chàng sinh viên này xúc động đến rơi nước mắt. Cơm cà ri, mì Ý cà chua, và các món ăn Đông Bắc Trung Hoa do chính tay anh làm đã được coi là những bữa quốc yến rồi. Du học không chỉ cho phép anh học hỏi nhiều kiến thức lý thuyết trong lớp học mà còn dạy anh cách trồng rau trong khoảng sân nhỏ của chủ nhà, lắp đặt lò sưởi, tự tay đóng kệ giày, và khám phá đủ loại mẹo vặt cuộc sống và những điều thường thức.

Một số người gọi @Daydreamer là "gián điện tử". Nhìn cuộc sống đơn điệu và nhàm chán của anh chàng qua màn hình, lời nói và hành động của chàng sinh viên này mang một nét hài hước tinh tế, vô cùng thư giãn và an ủi một cách khó hiểu. Trên tài khoản chính, anh ấy 'bán' cuộc sống lộn xộn thường ngày của mình, còn trên tài khoản phụ, anh 'bán' những suy nghĩ và chiêm nghiệm hằng ngày.
@Daydreamer chia sẻ rằng, ước mơ thời thơ ấu của mình là trở thành một nhà văn. Anh đã đọc vô số sách, rồi nhớ lại việc rời xa quê hương thân thuộc để đến một đất nước xa lạ, đắt đỏ... và bỗng dưng cảm thấy nhớ nhà. Chỉ đến lúc đó, mọi người mới nhận ra rằng, chàng trai với vô số trò đùa và meme trên tài khoản chính thực ra lại là một chàng trai nhạy cảm và tinh tế đến vậy. Nhiều cư dân mạng cho biết, họ tìm thấy sự đồng cảm, sự chữa lành và cứu rỗi trong những bài viết ngắn của chàng sinh viên.
Thế hệ sinh viên không tài chính
Trong suy nghĩ của nhiều người, du học là đặc quyền chỉ dành cho giới thượng lưu. Cuộc sống của sinh viên quốc tế thật hào nhoáng: xe sang, biệt thự, vô số bạn bè, tiệc tùng triền miên, và thỉnh thoảng là những chuyến du lịch vòng quanh thế giới đầy ngẫu hứng. Tuy nhiên, blogger @Daydreamer đã phá tan ảo tưởng này bằng một bức tranh sâu sắc, chạm đến những cảm xúc chân thật và giải quyết cảm giác mệt mỏi tinh thần dai dẳng. Qua các video của anh, trước tiên, chúng ta thấy rằng, du học đã trở thành một cuộc chiến kinh tế, với mỗi sinh viên quốc tế đều gặp khó khăn về tài chính. Điều này đặc biệt đúng ở Anh, nơi lạm phát rất nghiêm trọng. Học phí đại học tăng từ 3% trở lên mỗi năm, và học phí thạc sĩ thậm chí còn tăng mạnh hơn, vì các trường đại học có thể tùy ý thu học phí cao hơn. Trong những năm gần đây, nhiều trường đại học ở Anh đã cố gắng tăng học phí sau đại học để tăng doanh thu và giảm bớt khủng hoảng tài chính.
Do học phí cao, nhiều sinh viên tốt nghiệp tại Anh Quốc phải gánh trên vai những khoản nợ khổng lồ. Theo thống kê từ các công ty cho vay sinh viên, khoản nợ trung bình của một sinh viên Anh Quốc lên tới 48.470 bảng Anh (khoảng 453.000 nhân dân tệ).

Sinh viên Trung Quốc gặp khó khăn về tài chính thường tránh vay vốn, nhưng buộc phải cắt giảm các nhu yếu phẩm. Blogger @Daydreamer mua nhiều mặt hàng giá rẻ, gần hết hạn để tiết kiệm tiền. Ví dụ, anh mua tôm đông lạnh gần hết hạn với giá 7,50 bảng Anh (khoảng 70 nhân dân tệ), cà chua với giá 1,50 bảng Anh (khoảng 14 nhân dân tệ), sữa và bắp cải với giá 1,50 bảng Anh mỗi loại, khoai tây và cam với giá 1,30 bảng Anh (khoảng 12 nhân dân tệ), và cà ri với giá 2,20 bảng Anh (khoảng 21 nhân dân tệ). Mong muốn trồng rau tại nhà chủ nhà của anh không phải để giải trí, đơn giản là vì rau củ ở Anh quá đắt đỏ. Bên cạnh thức ăn, chỗ ở và mua sắm đắt đỏ, taxi cũng rất tốn kém. Blogger này không đủ tiền mua đồ nội thất nên đã đến nhà một người bạn cùng lớp để tái chế miễn phí. Để tiết kiệm hơn 70 tệ tiền taxi, anh đi bộ về nhà ăn tối với gia sư cách nhà 3,5 km. Anh viết trên tài khoản phụ rằng mọi thứ ở đây đắt gấp 10 lần so với ở nhà, nên anh luôn đảm bảo quy đổi giá. Từ khi đến Anh, anh không bao giờ gọi đồ ăn mang về nữa.
Khó khăn thứ hai mà sinh viên quốc tế phải đối mặt là tâm lý. Khác biệt văn hóa, rào cản ngôn ngữ, cô lập xã hội, tự ti... ngay cả những người bình thường nhất ở Trung Quốc cũng phải bắt đầu lại quá trình hòa nhập xã hội khi ra nước ngoài. Ăn một mình trong căn phòng trống, lướt điện thoại, âm thanh duy nhất là tiếng trò chuyện sôi nổi từ các video, ngồi một mình trên bãi cỏ, ăn một mình, chào hỏi những chú sóc... Giao tiếp với bạn cùng phòng đến từ những nền văn hóa hoàn toàn khác biệt đòi hỏi những bước đi thận trọng và việc tự nói chuyện với bản thân lẫn AI trở thành một bài học bắt buộc. Ngôn ngữ xa lạ, đất nước xa lạ, những gương mặt xa lạ, tất cả đều đang đè nặng lên nỗi cô đơn trong lòng mỗi sinh viên quốc tế. Nhiều yếu tố góp phần gây ra tình trạng sức khỏe tâm thần kém ở sinh viên quốc tế, nhóm đặc biệt dễ bị tổn thương, chẳng hạn như sống xa nhà ở nước ngoài, áp lực học tập và tài chính, thiếu mạng lưới hỗ trợ xã hội và tình cảm quen thuộc. Vấn đề sức khỏe tâm thần này phổ biến trên toàn cầu.
Khó khăn thứ ba mà mỗi sinh viên quốc tế phải đối mặt là khó khăn học tập. Mặc dù blogger chỉ đề cập ngắn gọn về thời gian học và bài tập trên tài khoản của mình, nhưng những buổi học kéo dài hai đến ba tiếng, bài tập về nhà phải làm, cùng với việc thường xuyên bảo vệ khóa luận và làm dự án nhóm, đều cho thấy anh không hề lơ là. Thế giới bên ngoài thường cho rằng, sinh viên quốc tế có thể dễ dàng tốt nghiệp bằng cách học qua loa, nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại.

Đặc biệt là tại các trường đại học danh tiếng như G5 của Anh và top 30 trường đại học hàng đầu của Hoa Kỳ, nơi tập trung những sinh viên giỏi nhất thế giới, ngay cả một chút thiếu nỗ lực cũng có thể dẫn đến tụt hậu, và việc vắng mặt hoặc điểm kém quá nhiều có thể dẫn đến cảnh cáo hoặc đuổi học. Các chương trình thạc sĩ ở Anh và Mỹ thường có thời lượng ngắn, mật độ khóa học cực kỳ dày đặc và khối lượng công việc nặng nề. Trung bình, sinh viên cần đọc từ ba đến năm bài báo mỗi tuần, và các bài luận và bài thuyết trình là điều thường thấy. Niềm vui ban đầu khi nhận được lời mời nhập học nhanh chóng bị thay thế bởi sự kiệt sức sau một học kỳ, cảm giác chung của nhiều sinh viên quốc tế.
Mùa thi cử đang đến gần, thời gian học tập dường như không còn đủ. Lo lắng về kỳ thi ảnh hưởng đến 40% sinh viên trên toàn cầu, trong đó, sinh viên quốc tế phải đối mặt với áp lực thậm chí còn lớn hơn sinh viên trong nước. Việc thức trắng đêm để học là một ký ức đau buồn đối với nhiều sinh viên quốc tế. Blogger @Daydreamer từng thức trắng đêm vì anh phải bảo vệ khóa luận vào ngày hôm sau. Nhiều sinh viên quốc tế ngại nói về áp lực học tập, vì sợ bị chế giễu vì đóng vai nạn nhân. Nhưng cách anh chàng sinh viên này mô tả một cách khiêm tốn cho thấy, du học không chỉ là một màn trình diễn dành cho giới thượng lưu. Du học có thể khó khăn, thiếu thốn và mệt mỏi nhưng nó cũng có thể phản ánh thực tế của những người trẻ bình thường đang nỗ lực sống ở một vùng đất xa lạ.

Blogger @Daydreamer không phải là du học sinh đầu tiên hay duy nhất dám thể hiện khía cạnh yếu đuối và khó khăn về tài chính của mình: @SeoulLaoKuai, đang học tập tại Hàn Quốc, đã biến căn phòng thuê của mình thành một ngôi nhà truyền thống ở vùng Đông Bắc Trung Quốc, lười biếng trong giờ học và nghe hài độc thoại để xua tan nỗi cô đơn; @TalkingEnglish ở Nhật Bản sống sót bằng cách mua đồ ăn giá rẻ và ăn bám; @LiShanbao ở Ý tự gọi mình là "kẻ chuột", dành cả ngày ở lớp hoặc dán mắt vào điện thoại trong căn phòng chật chội.
Du học chắc chắn không phải là một chuyến đi nhất thời. Đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng, một số người dựa vào học bổng hoặc công việc để học, những người khác giả vờ đã thích nghi, nhưng lại âm thầm rơi nước mắt vào ban đêm. Tất cả vẻ ngoài bình yên đó chỉ là lớp vỏ bọc che giấu áp lực, nỗi sợ hãi và sự cô đơn mà họ âm thầm chịu đựng. Du học chắc chắn sẽ gặp phải những thách thức như cô đơn, sốc văn hóa và lo lắng về học tập. Nếu không có sức bền tinh thần vững chắc, những cảm xúc này có thể dễ dàng lấn át bạn.
Nhiều người cho rằng, những người có đủ khả năng đi du học hầu hết đều xuất thân từ những gia đình giàu có, điều này có thể đúng, nhưng nhiều sinh viên quốc tế lại cảm thấy vô cùng tội lỗi, luôn cảm thấy mình đang làm cha mẹ thất vọng. Mọi khoản chi tiêu của họ đều là tiền mồ hôi nước mắt của cha mẹ: một chuyến đi mua sắm, một bữa ăn Trung Hoa, thậm chí vài túi bánh mì cũng có thể gây ra sự xáo trộn nội tâm. Như blogger @Daydreamer đã viết trên tài khoản khác của mình: "Tôi thậm chí còn chia giá theo mililit, hoặc theo số lượng bánh, để giảm bớt cảm giác tội lỗi khi tiêu tiền". Những người kiên trì ở nước ngoài không chỉ chịu áp lực từ biến động tỷ giá hối đoái và học phí tăng cao, mà còn phải đối mặt với kỳ vọng từ gia đình, nỗi lo lắng về việc định hình bản thân, và áp lực đạo đức phải thành công, nếu không họ sẽ cảm thấy mình đã làm mọi người thất vọng.











