Hành trình 'áp lực tạo kim cương' của bác sĩ nội trú

Bác sĩ Phạm Chu Hoàng chia sẻ gần như toàn bộ thời gian học nội trú đều diễn ra tại bệnh viện, nơi anh không chỉ học kiến thức mà còn rèn ý chí và tinh thần.

Bác sĩ Phạm Chu Hoàng, hiện công tác tại Bệnh viện Fribourg, Thụy Sĩ, là cựu sinh viên khóa bác sĩ nội trú 2013-2016, chuyên ngành Chẩn đoán hình ảnh (khóa 38) - Đại học Y Hà Nội. 12 năm trước, như một số sinh viên y khoa khác, anh đăng ký dự thi và trúng tuyển chương trình đào tạo bác sĩ nội trú. Với anh, 3 năm nội trú không chỉ là chặng đường học tập mà còn là hành trình “áp lực tạo kim cương”, nơi bản thân được tôi luyện để trưởng thành.

Bác sĩ Phạm Chu Hoàng và đồng nghiệp nước ngoài. Ảnh: NVCC

Bác sĩ Phạm Chu Hoàng và đồng nghiệp nước ngoài. Ảnh: NVCC

3 năm “ăn ngủ” ở bệnh viện

Trong suốt 3 năm học nội trú, cuộc sống của bác sĩ Hoàng gần như gắn bó hoàn toàn với bệnh viện. Anh thực hành chủ yếu tại Bệnh viện Việt Đức (2,5 năm) và Bệnh viện Bạch Mai (6 tháng). Mỗi ngày bắt đầu từ 6h30 sáng tại viện và thường kết thúc sau 22h, khi anh trở về ký túc xá nằm ngay trên khu cấp cứu của Bệnh viện Việt Đức. Cuối tuần, các bác sĩ nội trú như anh tiếp tục trực tại Khoa Cấp cứu, luôn sẵn sàng tham gia các ca can thiệp mạch khẩn cấp.

Chương trình học nội trú là một hành trình đầy thử thách. Về lý thuyết, các bác sĩ trẻ phải tiếp thu khối lượng kiến thức khổng lồ, từ nền tảng y khoa chung đến các chuyên ngành sâu của Chẩn đoán hình ảnh - một lĩnh vực rộng lớn bao quát “từ đầu đến chân”. Các kỹ thuật như X-quang, siêu âm, chụp cắt lớp vi tính (CT), cộng hưởng từ (MRI), sinh thiết, can thiệp (dưới hướng dẫn của siêu âm, CT, MRI, hoặc X-quang) được đào tạo từ cơ bản đến nâng cao, ứng dụng trong giảm đau, điều trị ung thư, thậm chí cả thẩm mỹ.

Ngoài ra, các bác sĩ nội trú phải vượt qua hàng chục kỳ thi lý thuyết và thực hành, từ các chuyên ngành như hô hấp, tiêu hóa, tiết niệu, thần kinh, cơ xương khớp, nhi khoa, đến phụ khoa. Đỉnh điểm là bài tốt nghiệp đòi hỏi sự đầu tư nghiêm túc về cả kiến thức lẫn kỹ năng.

Bác sĩ Hoàng đã trải qua những năm tháng rèn luyện vất vả. Ảnh: NVCC

Bác sĩ Hoàng đã trải qua những năm tháng rèn luyện vất vả. Ảnh: NVCC

Bác sĩ Hoàng chia sẻ, thành công của anh có dấu ấn lớn từ những người thầy tận tâm. Anh đặc biệt nhớ đến một vị giáo viên “khẩu xà tâm phật”, người luôn nghiêm khắc nhưng đã giúp anh trưởng thành vượt bậc. “Thầy đôi lúc làm tôi 'kinh hồn bạt vía' nhưng chính sự sát sao đó đã rèn tôi nên vóc dáng hôm nay”, anh nhớ.

Bên cạnh thầy cô, các anh chị khóa trên cũng là chỗ dựa vững chắc cho các bác sĩ nội trú trẻ. Họ luôn sẵn lòng hướng dẫn, chia sẻ kinh nghiệm, thậm chí hỗ trợ cả những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.

“Suốt 3 năm ở Bệnh viện Việt Đức và Bạch Mai, tôi được các anh chị nuôi dưỡng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Mỗi ca trực, các chị mang đồ ăn tự nấu, các anh góp tiền gọi cơm cho cả nhóm. Tôi từng hứa sẽ quay lại nuôi các em khóa dưới, nhưng giờ đây, khi đã sang Thụy Sĩ, tôi không còn cơ hội thực hiện lời hứa ấy”, nam bác sĩ tâm sự.

Áp lực nhân lên qua từng năm

Mỗi năm nội trú mang đến những thử thách khác nhau. Năm đầu tiên, các bác sĩ trẻ phải nhanh chóng thích nghi với môi trường bệnh viện, học hỏi và thực hành dưới áp lực từ các anh chị khóa trên.

Đến năm thứ hai, áp lực tăng gấp đôi khi vừa phải hướng dẫn các em năm nhất, vừa tiếp tục học hỏi từ các anh chị năm ba, đồng thời làm quen với các kỹ thuật phức tạp như can thiệp mạch. Bác sĩ Hoàng từng ngất trong phòng can thiệp vì kiệt sức, phải truyền cấp cứu ngay tại chỗ.

Năm thứ ba là giai đoạn áp lực cao nhất. Ngoài việc giảng dạy cho đàn em, các bác sĩ nội trú phải hoàn thành đề tài tốt nghiệp, nâng cao tay nghề, lựa chọn chuyên ngành sâu và bắt đầu tìm kiếm cơ hội việc làm sau khi ra trường.

Hướng dẫn sinh viên tại Trường Đại học Y Hà Nội. Ảnh: HMU.

Hướng dẫn sinh viên tại Trường Đại học Y Hà Nội. Ảnh: HMU.

Ký ức thanh xuân

Dù áp lực, 3 năm nội trú cũng tràn đầy kỷ niệm đáng nhớ với các bác sĩ trẻ. Những buổi liên hoan sau giờ làm việc là dịp để họ xích lại gần nhau. “Cõng nhau lên cầu thang, kéo nhau trên đường hay thậm chí đặt đường truyền cho nhau sau tiệc liên hoan là những hình ảnh khó quên”, bác sĩ Hoàng cười kể. Những khoảnh khắc ấy đã trở thành một phần thanh xuân rực rỡ của anh và những bác sĩ đồng trang lứa.

Trong suốt 3 năm, anh chỉ tranh thủ về thăm nhà dịp Tết được 4-5 ngày. Gần như toàn bộ thời gian và tâm sức đều dành cho bệnh viện, nơi anh không chỉ học kiến thức mà còn rèn ý chí và tinh thần cống hiến.

Đang làm việc tại Thụy Sĩ, bác sĩ Hoàng luôn trân trọng những năm tháng nội trú tại Việt Nam. Đó là quãng thời gian định hình, nơi anh học được cách đối mặt với áp lực, trau dồi kỹ năng và thấm nhuần tinh thần trách nhiệm của một người bác sĩ.

“Ở bất cứ đâu, các bác sĩ nội trú cũng luôn nhiệt huyết, lăn xả và tài năng. Tất cả vì mục tiêu cao cả nhất của ngành y: chữa bệnh, cứu người”, bác sĩ Hoàng chia sẻ.

Phương Thúy

Nguồn VietnamNet: https://vietnamnet.vn/hanh-trinh-ap-luc-tao-kim-cuong-cua-bac-si-noi-tru-2441396.html