Khát vọng Việt Nam hùng cường năm 2045

TS. Nhị Lê, nguyên Phó tổng biên tập Tạp chí Cộng sản

Việt Nam hùng cường, dưới ngọn cờ xã hội chủ nghĩa!

Đó là lô-gíc phát triển Việt Nam từ năm 1930 trong tầm nhìn tới năm 2030 - một trăm năm Đảng Cộng sản Việt Nam!

Đó là khát vọng của 100 triệu đồng bào Việt Nam từ năm 1945 tới năm 2045 - một trăm năm Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam!

Đó là danh dự Việt Nam!

Chúng ta đang sống và hành động trong kỷ nguyên toàn cầu hóa, với tất cả sự phức tạp của thời cơ và nguy cơ chuyển hóa khôn lường, đặt ra thách thức hoặc là tụt hậu, tức là bị bỏ rơi hoặc là bứt lên ngang tầm thời cuộc, làm chủ vận mệnh của chính mình, mà một khi dừng lại hoặc đứng im cũng chính là tụt hậu. Một sự rung chuyển của thế giới lập tức gây chấn động tới mọi quốc gia, dân tộc hoàn cầu. Nếu không định vị được mình trong thế giới, trước hết trong khu vực, nhất định sẽ bị động và cầm chắc đứng ngoài hoặc bị đẩy ra cuộc hội nhập toàn cầu.

Hơn nữa, sống như trong một “thế giới phẳng”, nhưng kỳ thực chúng ta không ít lúc lại rơi vào vùng không phẳng. Sự không phẳng được hiện diện bằng sự phân biệt đối xử của các cường quốc, các khu vực phát triển tự cho mình cái quyền chi phối các nước khác, bắt họ phải “quỳ gối” hoặc lâm vào vòng lệ thuộc; là khi các thế lực bành trướng lăm le xâm lấn các quốc gia, dân tộc khác, để thỏa tham vọng bá quyền. Đối với chúng ta, nguy cơ tụt hậu lại càng đe dọa khủng khiếp. Tự mình phải vượt ra khủng hoảng (dù toàn cục hay cục bộ), quyết tâm trở nên phú cường và mạnh mẽ; đồng thời, không thể không vượt lên mình, thậm chí đoạn tuyệt với cả “những ưu điểm nhưng kéo quá dài” một cách dũng cảm, để định vị chỗ đứng mới của đất nước. Đi theo cách cũ, kinh nghiệm cũ dù rất quý báu nhưng chỉ là hữu hạn, và rốt cuộc cùng lắm chỉ lẽo đẽo đi sau các quốc gia dân tộc khác mà thôi. Đó tiếp tục là một thách thức nghiệt ngã.

Sau hơn 25 năm tái lập, bằng nhiều nỗ lực và những quyết sách mang tính đột phá của Đảng bộ, chính quyền, sự đồng thuận của các tầng lớp nhân dân, đến nay, Bình Phước đã vươn mình phát triển mạnh mẽ, đạt nhiều kết quả tích cực trên các lĩnh vực. Trong ảnh: Khu công nghiệp Bắc Đồng Phú (huyện Đồng Phú) nhìn từ trên cao - Ảnh: Phú Quý

Dự báo nhịp sóng đổi mới thứ tư sẽ tròn 30 năm (2016-2045), khi nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam tròn 100 năm. Có thể hình dung, trên lộ trình tới năm 2045 sẽ được định hình bởi những cố gắng phi thường của cả dân tộc đột phá về đổi mới tầm nhìn chiến lược, trỗi dậy toàn diện, đồng bộ sức mạnh dân tộc, thâu thái sức mạnh thời đại xây dựng nền tảng cho một xã hội phồn vinh và bền vững, với khát vọng đưa Việt Nam trở thành một quốc gia hùng cường và phồn vinh, giữ vị thế xứng đáng trong cộng đồng quốc tế.

Con đường duy nhất đúng là, chỉ phát triển toàn diện, bền vững chúng ta mới có tiếng nói thực sự, khi bước chân nhân loại không chờ đợi sự do dự hay chập chờn của bất cứ ai, khi cuộc cạnh tranh toàn cầu luôn tiềm ẩn sự “mất còn” tức khắc, sự “chìm nổi” khó đoán trước về vị trí của bất cứ nước nào trong cuộc cạnh tranh mang tính toàn cầu và không có bất cứ quốc gia, dân tộc nào là ngoại lệ. Chúng ta chỉ có một lợi thế cạnh tranh duy nhất là, đi sau. Liệu có thể bứt phá lên hay bị tụt hậu? Khi tụt hậu là đứng ngoài “sân chơi” toàn cầu hóa, nếu không nói là vô hình trung rơi vào vòng lệ thuộc mới, là tự biến mình thành “sân sau” của người khác. Do đó, nếu không định vị chiến lược công nghiệp hóa, hiện đại hóa sẽ càng khó tìm được chỗ đứng xứng đáng trên trường quốc tế, và càng khó có cơ hội góp phần mình cùng nhân loại xây dựng thế giới. Đó là vận mệnh quốc gia, là danh dự của dân tộc!

Kinh nghiệm của thế giới hai thế kỷ qua cho thấy, thế giới càng toàn cầu hóa thì vấn đề dân tộc đối với mỗi quốc gia càng nổi lên như một mệnh đề quan thiết. Do đó, xử lý vấn đề dân tộc vì sự phát triển toàn cầu và chủ động tiên lượng nắm lấy tổng thể sự vận động toàn cầu để giải quyết cụ thể, thiết thực những công việc của dân tộc phải và đang trở thành mệnh lệnh hành động song trùng một cách tự nhiên hiện nay.

Định vị chiến lược đất nước, tới lượt nó, không có con đường nào khác tốt hơn là, chủ nghĩa dân tộc Việt Nam phải trở thành động lực căn bản và to lớn đối với tiến trình phát triển của đất nước, trong tương lai. Buông lơi, coi nhẹ điều đó là cầm chắc sự thất bại từ nền móng.

Vì thế, nhìn tổng thể, trong 23 năm tới, vào năm 2045, trước mắt năm 2030, với công cuộc không ngừng đổi mới sáng tạo, xây dựng và bảo vệ nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa, độc lập tự chủ, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, một nước công nghiệp, hiện đại phát triển, vì dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, phát triển bằng phương thức rút ngắn. Với bản lĩnh Việt Nam, đất nước là nơi hội tụ của niềm tin, tri thức và tấm lòng rất mực thủy chung, nhân ái, chan hòa với bạn bè quốc tế; thành viên của thế giới nhân văn, hòa bình và tiến bộ trong chỉnh thể toàn vẹn hoàn cầu. Nếu không như thế, chúng ta sẽ rất khó vượt lên trên con đường dân tộc đã chọn trong một thế giới không phẳng đương đại.

Đó là danh hiệu Việt Nam, bắt đầu từ chỗ đứng Việt Nam trong thế giới. Đó là sự lựa chọn xã hội chủ nghĩa mang tầm chiến lược hiện nay. Đó là sự định vị chiến lược,lòng tin chính trị mang tầm chiến lược của đất nước trong thế giới đương đại.

Dù muốn hay không, càng tiếp tục đổi mới thực chất là trở lại nhận thức và hành động đúng quy luật vận động của đất nước một cách tổng thể, trước hết và trực tiếp trong việc giải quyết vấn đề trung tâm là lợi ích và chung quanh lợi ích một cách tổng hòa, cụ thể từ cá nhân, giai cấp, giai tầng… tới quốc gia, dân tộc và với các nước trên tầm quốc tế mang tính thống nhất chỉnh thể và đa dạng.

Trải mấy ngàn năm, ông cha ta, giữa muôn trùng sinh tử, nối đời lấy lợi ích quốc gia - dân tộc làm mục tiêu tối thượng trong mọi hành xử của mình, trước bất cứ ai, dù trong bất cứ cảnh huống nào. Lịch sử từng cho thấy, ai coi nhẹ, vương triều nào làm trái đi là tự rước lấy họa sát thân, rơi vào vòng tôi tớ, thậm chí rơi vào vòng nô lệ và nguy cơ diệt vong luôn kề cận.

Trong thời đại ngày nay, giữa không gian toàn cầu hóa, chân lý “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”, hơn bao giờ hết, càng phải tỏa sáng trong ý nghĩ, tư tưởng, tình cảm và hành động của mỗi đồng bào, tự nhiên như trời đất, như máu thịt mà ông cha ta truyền lại, quyết không để đất nước mất một tấc núi sông. Mất đất, dù chỉ một hòn đảo, một tấc núi sông… là hàm chứa nguy cơ có ngày mất nước, không thể coi thường. Chúng ta đã đi qua hàng chục cuộc chiến tranh lớn chống xâm lăng suốt 2.000 năm qua, ở mọi quy mô, kẻ xâm lược đủ loại đến từ các châu lục…, thì điều tối thiểu đó đã đủ nói lên cái giá máu xương của nền độc lập, tự do, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc mà dân tộc ta giành giữ và cảnh giới bảo vệ kiên quyết, không nhượng bộ nhưng quyền biến, mưu lược như thế nào!

(còn nữa)

Nguồn Bình Phước: https://baobinhphuoc.com.vn/news/1/136468/khat-vong-viet-nam-hung-cuong-nam-2045