Man United của Amorim: 17 bàn thắng, 16 bàn thua sau 10 vòng
Man United của Ruben Amorim ghi 17 bàn, nhận 16 sau 10 vòng; chỉ 1 clean sheet và trận hòa 2-2 khi Nottingham Forest tung 17 cú sút cho thấy nhu cầu điều chỉnh chiến thuật.
Trận hòa 2-2 trước Nottingham Forest, nơi Man United để đối thủ tung tới 17 cú sút, đã phơi bày bài toán trung tâm trong kỷ nguyên Ruben Amorim: duy trì hỏa lực mà không đánh mất sự chắc chắn. Sau 10 vòng, họ ghi 17 bàn nhưng cũng nhận 16 — một đường biên mỏng giữa bùng nổ và mong manh.

Amorim cần điều chỉnh lối chơi của MU.
Những con số biết nói: bùng nổ và mong manh
Hỏa lực của Quỷ đỏ là không thể phủ nhận: 17 bàn sau 10 vòng, đứng thứ năm về khả năng ghi bàn tại Ngoại hạng Anh, ngang bằng và chỉ kém duy nhất một bàn so với các đội như Arsenal, Chelsea và Liverpool. Liverpool của HLV Arne Slot đã ghi 18 bàn; Brighton và Bournemouth đều có 17. Nhưng không đội nào ở nửa trên bảng xếp hạng có số bàn thua tiệm cận số bàn thắng như Man United.

Hàng công mở khóa, nhờ gì?
Với sơ đồ 3-4-2-1, Man United phát huy tốc độ và khả năng chuyển trạng thái: chiếm lĩnh khoảng trống sau lưng tuyến pressing, tung ra các đợt tấn công trực diện. Gặp những đối thủ chơi pressing tầm cao như Liverpool hay Brighton, cách tiếp cận này tạo ra nhiều cơ hội rõ rệt và được chuyển hóa tốt.

Hàng công MU chơi khởi sắc.
Lỗ hổng phòng ngự: từ khối thấp đến cột xa
Ở chiều ngược lại, 16 bàn thua sau 10 vòng là tín hiệu cảnh báo. Chỉ có ba trận mà một trong hai đội không ghi bàn, và Man United chỉ giữ sạch lưới một lần. Họ để thủng lưới tối thiểu hai bàn trong năm trên mười trận, chỉ thu về 7 điểm từ các trận đó.
Chính HLV Ruben Amorim thừa nhận: “Nếu bạn nhìn vào bảng xếp hạng, đội chiến thắng là đội không chịu nhiều bàn thua... Chúng tôi không thể chịu đựng số lượng bàn thua như hiện tại. Man United cần phải mạnh mẽ hơn.”
Điểm yếu hiện hữu nằm ở khả năng bảo vệ khu vực cột xa và xử lý bóng bổng khi đối phương chuyển hướng tấn công từ biên. Leon Osman chỉ ra cách Nottingham Forest nhắm vào Amad Diallo ở các pha không chiến và tạt bóng — một “mẫu” mà các đối thủ có thể lặp lại.

Nottingham khai thác điểm yếu phòng ngự của MU.
Điều chỉnh của Amorim: trực diện hơn, pressing linh hoạt
Một thay đổi quan trọng là tăng tỷ lệ phát bóng dài từ thủ môn Senne Lammens thay vì kiên định triển khai ngắn. Cách tiếp cận này giúp cả hàng thủ và tiền vệ cùng dâng, rút ngắn cự ly đội hình, cải thiện tranh chấp bóng hai và giảm rủi ro mất bóng ở sân nhà trước các đội pressing tầm cao.
Trong tổ chức pressing, Man United chuyển đổi linh hoạt: từ khối 5-2-3 sang 4-3-3 khi Luke Shaw bước lên hàng tiền vệ. Khi lùi sâu, đội hình chuyển thành 5-4-1 để gia tăng bề ngang phòng ngự. Tuy nhiên, 5-4-1 lại vô tình cho đối phương thêm thời gian ở trước khối phòng ngự để bình tĩnh đảo cánh hoặc chuẩn bị tạt bóng — tình huống vốn là điểm trũng của Man United hiện tại.
Hai con đường để tìm sự cân bằng
1. Giữ lối chơi trực diện, gia cố khối 5-4-1
Tiếp tục ưu tiên tốc độ, chuyển trạng thái và ít kiểm soát bóng.
Nâng chất phòng ngự cá nhân trong vòng cấm, đặc biệt ở cột xa.
Gia tăng áp lực ngay vào người tạt bóng, giảm chất lượng đường tạt.
2. Kiểm soát bóng nhiều hơn khi gặp khối phòng ngự thấp
Giảm nhịp trực diện để thiết lập cấu trúc phòng ngự ngay từ khâu tấn công.
Kiểm soát tốt các vị trí bọc lót, hạn chế phản công từ các pha mất bóng.
Thách thức của Amorim không còn là tìm hỏa lực — 17 bàn đã nói lên điều đó — mà là kết hợp nó với nền tảng phòng ngự vững chắc. Ở Ngoại hạng Anh, nơi chi tiết trong khối 5-4-1 hay một cú tạt ra cột xa có thể định đoạt trận đấu, đáp án cân bằng sẽ quyết định quỹ đạo mùa giải của Man United.














