Nghi lực phi thường của chàng trai mồ côi, mất đôi tay
Mồ côi từ nhỏ, mất đôi tay sau tai nạn sinh tử, nhưng Đặng Trọng Định (SN 2003, tỉnh Nghệ An) không buông xuôi số phận. Bằng tinh thần lạc quan và nghị lực phi thường, chàng trai trẻ truyền cảm hứng sống tích cực đến cộng đồng theo cách rất riêng.
Tuổi thơ mồ côi và biến cố nghiệt ngã
Trong con ngõ nhỏ ở xã Vân Tụ (tỉnh Nghệ An), căn nhà cấp bốn đơn sơ của Đặng Trọng Định (SN 2003) lặng lẽ nép mình sau hàng rào thấp. Không có tiếng gọi bố, không có lời dặn dò của mẹ, trong căn nhà ấy chỉ còn lại một mình chàng trai trẻ với đôi tay đã cụt sau biến cố. Nhưng cũng chính từ nơi tưởng chừng chỉ còn lại mất mát ấy, một hành trình hồi sinh đã bắt đầu - lặng lẽ, bền bỉ và đầy cảm hứng.
Nhắc đến bố mẹ, ánh mắt Định chùng xuống, đỏ hoe. Bố mẹ mất đột ngột khi em mới 4 tuổi, để lại cậu bé thơ dại bơ vơ giữa cuộc đời. Sau một thời gian sống cùng ông bà, Định được người thân gửi vào một ngôi chùa gần nhà. Tuổi thơ của cậu bé mồ côi trôi qua trong những ngày vừa học chữ, vừa học cách tự nương tựa chính mình. Lên cấp 3, Định quyết định nghỉ học giữa chừng. “Em muốn ra ngoài kiếm việc làm để tự nuôi sống bản thân, không muốn trở thành gánh nặng cho ai”, Định kể.

Đặng Trọng Định chịu nhiều thiệt thòi khi sớm mồ côi bố mẹ và mất đi hai tay sau tai nạn.
Từ đó, chàng trai rong ruổi khắp nơi, làm đủ nghề để mưu sinh: Công nhân, phục vụ bàn, phụ bếp… Cuộc sống vất vả nhưng bình yên, đủ để một người trẻ có niềm tin rằng chỉ cần cố gắng thì ngày mai sẽ khá hơn. Cho đến giữa năm 2024, biến cố bất ngờ ập xuống. Trong một lần làm việc, Định không may bị điện giật.
Tai nạn nghiêm trọng, em được đưa đi cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Khi tỉnh lại, Định bàng hoàng nghe bác sĩ thông báo: Để giữ được mạng sống, buộc phải cắt bỏ cả hai cẳng tay. “Lúc đó em sốc lắm. Em không dám nghĩ đến cảnh một người đang lành lặn, có thể lao động, tự lo cho bản thân, bỗng chốc mất đi đôi tay. Em thấy tương lai của mình mịt mù…”, Định nhớ lại.

Định muốn truyền động lực sống, lạc quan qua nền tảng số.
Những ngày đầu sau ca phẫu thuật là chuỗi ngày đen tối nhất với chàng trai. Mọi sinh hoạt cá nhân đều phải phụ thuộc hoàn toàn vào người thân. Nỗi mặc cảm, tuyệt vọng và suy sụp liên tục bủa vây. Đã có lúc, Định nghĩ đến việc buông xuôi, kết thúc cuộc đời vốn đã quá nhiều mất mát. Nhưng rồi, chính tình thương của người thân và sự thức tỉnh từ bên trong đã níu em lại.
Sau biến cố, Định chọn cho mình một châm ngôn sống giản dị: “Còn sống đã là một điều may mắn”. Đó không phải là câu nói mang tính an ủi suông mà là điều em tự nhắc mình mỗi ngày để không gục ngã. “Em nghĩ, mình mất tay thật, nhưng vẫn còn được sống. Ngoài kia, có những người còn không có cơ hội ấy”, Định nói.
“Em không còn đôi tay để lao động như trước kia nữa nhưng em vẫn có thể tạo ra giá trị bằng cách chia sẻ câu chuyện, truyền động lực và làm việc qua nền tảng số”, Đặng Trọng Định bày tỏ.
Lan tỏa năng lượng tích cực
Những tháng đầu trở về nhà là quãng thời gian vô cùng khó khăn. Định mất khoảng 4 - 5 tháng để dần thích nghi với cuộc sống không còn đôi tay. Em tập dùng hai cùi tay để cầm nắm đồ vật, tập nấu ăn, tự lái xe đi chợ, tự làm những việc nhỏ nhất. Có những công việc mất gấp đôi, thậm chí gấp ba thời gian so với người bình thường, nhưng Định không bỏ cuộc. “Nhìn lên thì mình không bằng ai, nhưng nhìn xuống thì mình vẫn còn may mắn hơn nhiều người”, câu nói ấy trở thành điểm tựa tinh thần giúp Định từng bước đứng dậy.

Hai bức ảnh bắt đầu và kết thúc năm 2024 của Định nhận được sự quan tâm của cộng đồng mạng.
Từng làm phụ bếp, lại có niềm yêu thích chụp ảnh, quay video, Định nhận ra đây có thể là con đường phù hợp với mình trong hoàn cảnh hiện tại. Trong căn bếp nhỏ của ngôi nhà quê, em bắt đầu quay lại hành trình nấu ăn bằng đôi tay không trọn vẹn. Những video đầu tiên chỉ đơn giản là cảnh Định chế biến các món ăn quen thuộc của xứ Nghệ như lươn om, khoai xéo, muối dọc mùng…
Không kỹ xảo cầu kỳ, không câu chuyện giật gân, chỉ có giọng đọc trầm ấm, chậm rãi và hình ảnh một chàng trai kiên nhẫn làm bếp bằng hai cùi tay. “Em không quay để khoe mình giỏi, càng không muốn ai thương hại. Em chỉ muốn chứng minh rằng, nếu không bỏ cuộc, con người vẫn có thể tìm ra cách để sống tiếp”, Định chia sẻ.
Ban đầu, kênh của Định chỉ có vài trăm người theo dõi. Nhưng rồi, những video nấu bữa cơm giản dị từ rau củ tự trồng, những hình ảnh đời thường chân thật đã chạm đến cảm xúc của nhiều người. Hàng trăm, rồi hàng nghìn bình luận bày tỏ sự khâm phục nghị lực sống của chàng trai mồ côi, khuyết tật. Đặc biệt, bức ảnh ghép trước và sau tai nạn của Định được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội, khiến nhiều người nghẹn lòng.

Vượt qua biến cố, chàng trai xứ Nghệ đã viết tiếp cuộc đời bằng cách truyền cảm hứng từ những video nấu ăn gần gũi.
Chỉ sau một thời gian ngắn, kênh của Định đã vượt mốc hàng trăm nghìn người theo dõi. Với em, đó không chỉ là con số mà là nguồn động viên lớn để tiếp tục bước đi. Mỗi video đều được em đầu tư kỹ lưỡng về hình ảnh, nhưng vẫn giữ nét mộc mạc, trong trẻo của làng quê. Định không đăng video dày, có khi vài tuần đến cả tháng mới ra một clip.
Trong mỗi khung hình, chàng trai luôn xuất hiện với nụ cười hiền, chậm rãi, kiên nhẫn làm từng công đoạn bằng đôi tay không còn nguyên vẹn. Dưới mỗi video, nhiều người để lại lời nhắn rằng họ tìm thấy động lực sống từ câu chuyện của Định. Cũng chính mạng xã hội đã mang đến cho em sự sẻ chia, an ủi từ những người xa lạ - điều mà trước đây em chưa từng nghĩ tới.

Đôi lúc, Định vẫn chưa chấp nhận được sự thật mất hai tay, nhưng em chọn cách sống tích cực, lạc quan mỗi ngày.
Nhìn vào đôi tay đã cụt, Định thừa nhận đôi lúc bản thân vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận được sự thật. Nhưng em chọn cách sống tích cực, lạc quan hơn mỗi ngày, với mong muốn truyền tải năng lượng tốt lành đến những người cùng cảnh ngộ. “Còn được sống, còn được làm việc, còn được cống hiến theo cách của mình đã là hạnh phúc rất lớn rồi”, Định chia sẻ.
Giữa những bộn bề của cuộc sống hiện đại, câu chuyện của chàng trai mồ côi mất hai tay ở miền quê xứ Nghệ không ồn ào, không phô trương. Nhưng chính sự lặng lẽ ấy lại lan tỏa một thông điệp mạnh mẽ: Nghị lực con người không nằm ở những gì đã mất, mà ở cách ta đứng dậy và sống tiếp sau biến cố.
Anh Nguyễn Hồng Oai - Bí thư Đoàn xã Vân Tụ chia sẻ: “Đặng Trọng Định có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, mồ côi bố mẹ từ nhỏ. Năm 2024, Định gặp tai nạn nghiêm trọng và mất đi đôi tay. Sau biến cố, chàng trai không buông xuôi số phận mà chọn cách đứng dậy, kiên trì phấn đấu, nỗ lực vượt qua nghịch cảnh. Những video Định chia sẻ trên mạng xã hội mang thông điệp sống tích cực, tiếp thêm nghị lực cho nhiều người, đặc biệt là những người có hoàn cảnh tương đồng”.












