Nỗi lo lớn của Liên Bỉnh Phát sau khi giành danh hiệu 'Thị đế' Kim Chung
Liên Bỉnh Phát đang phải đối diện với vô vàn áp lực, đặc biệt là sau khi giành giải thưởng 'Thị đế' Kim Chung.
Giữa tháng 10 vừa qua, Liên Bỉnh Phát khiến cả làng giải trí Việt Nam vỡ òa tự hào khi được xướng tên ở hạng mục Nam diễn viên chính xuất sắc phim truyền hình tại Giải Kim Chung (Đài Loan, Trung Quốc). Khoảnh khắc ấy không chỉ ghi dấu cột mốc quan trọng trong sự nghiệp của nam diễn viên mà còn đưa anh trở thành sao Việt đầu tiên đạt danh hiệu "Thị đế" Kim Chung - một hành trình không dễ dàng, đầy nỗ lực bền bỉ của một tài năng đi lên bằng chính đôi chân của mình.

Liên Bỉnh Phát trở thành diễn viên đầu tiên của Việt Nam đạt giải "Thị đế" Kim Chung.
Nhưng đằng sau ánh hào quang rực rỡ ấy là những nỗi lo và áp lực vô hình mà chỉ người trong nghề mới hiểu. Khi được gọi tên ở một trong những giải thưởng danh giá nhất châu Á, kỳ vọng dành cho Liên Bỉnh Phát cũng tăng theo cấp số nhân. Và ngay lập tức, thử thách đầu tiên đến với anh trong vai diễn mới nhất ở Quán Kỳ Nam.
Không ít khán giả mang tâm thế "soi" kỹ hơn, so sánh Khang - nhân vật của Liên Bỉnh Phát trong bộ phim này với những vai diễn từng làm nên tên tuổi anh trước đó. Khi đã là "Thị đế", mọi lựa chọn của anh đều trở thành đề tài bàn luận. "Liệu lần tái xuất này có đủ ấn tượng?", "Có xứng tầm kỳ vọng sau giải thưởng danh giá?", "Có giữ được phong độ đã giúp anh tỏa sáng tại Kim Chung?",... là những câu hỏi dành cho Liên Bỉnh Phát.

Liên Bỉnh Phát đối diện với vô vàn áp lực trong lần trở lại màn ảnh rộng, đặc biệt là sau khi giành giải thưởng "Thị đế" Kim Chung.
Trước tất cả những áp lực ấy, Liên Bỉnh Phát lựa chọn cho mình cách tiếp cận bình thản, không tự tạo áp lực phải "đặc biệt hơn" hay "khác biệt bằng mọi giá". Chia sẻ về nỗi lo trước những đòi hỏi vô hình, Liên Bỉnh Phát nói: "Tôi nghĩ nếu là diễn viên thì khi tiếp cận với bất kỳ nhân vật hay dự án nào thì mình cũng phải dành thời gian để nghiên cứu... Tôi không cần làm thế nào để khác với những nhân vật trước. Bởi vốn dĩ, người đạo diễn khi viết ra nhân vật đã khác rồi. Cho nên mình cứ theo nhân vật, rồi bám sát vào chúng là được".
Đó là cách đối diện rất Liên Bỉnh Phát: điềm tĩnh, tập trung vào nghề, không để hào quang lấn át mục tiêu chính - diễn xuất.
Từ câu chuyện của Liên Bỉnh Phát có thể thấy, phía sau bất kỳ giải thưởng lớn nào cũng là những gánh nặng thầm lặng. Áp lực sau ánh hào quang là điều mà nhiều diễn viên gặp phải: bị đặt lên bàn cân so sánh, bị kỳ vọng quá mức, bị yêu cầu phải tạo ra "cú nổ" liên tục. Nhiều người thừa nhận rằng đôi lúc, chính sự kỳ vọng quá lớn lại trở thành gánh nặng, khiến họ mất đi sự tự do sáng tạo.

Từ câu chuyện của Liên Bỉnh Phát có thể thấy, phía sau bất kỳ giải thưởng lớn nào cũng là những gánh nặng thầm lặng.
Áp lực tâm lý không chỉ đến từ khán giả mà còn từ chính bản thân nghệ sĩ. Khi đạt đến một ngưỡng nhất định, họ luôn đặt câu hỏi: "Liệu vai tới có còn hay?", "Liệu tôi có vượt qua cái bóng của chính mình?". Sự mâu thuẫn giữa mong muốn phát triển và nỗi sợ bị tụt lại dễ khiến diễn viên rơi vào trạng thái căng thẳng, thậm chí kiệt sức.
Tuy nhiên, vượt qua những áp lực ấy là điều hoàn toàn có thể, và câu chuyện của Liên Bỉnh Phát cho thấy một hướng đi đúng đắn. Để không bị nuốt chửng bởi hào quang, nghệ sĩ cần trước hết giữ cho mình một cái đầu lạnh và một trái tim nóng. Sự điềm tĩnh và tập trung vào nhân vật, giống như cách Liên Bỉnh Phát vẫn luôn làm, giúp họ không bị ngoại cảnh chi phối quá mức, dù là khen ngợi hay kỳ vọng đôi khi vượt ngoài tầm kiểm soát.

Hướng đi của Liên Bỉnh Phát là lựa chọn đúng đắn.
Bên cạnh đó, việc học cách đặt kỳ vọng đúng nơi cũng vô cùng quan trọng. Nghệ sĩ cũng cần cho bản thân quyền được trưởng thành theo thời gian. Khán giả thay đổi, thị hiếu thay đổi và nghệ sĩ cũng phải thay đổi - không phải để cố gắng chiều lòng tất cả, mà để hoàn thiện chính mình. Sự tiến bộ qua từng giai đoạn sự nghiệp mới là điều tạo nên giá trị bền lâu, chứ không phải những khoảnh khắc bùng nổ ngắn ngủi.
Cuối cùng, điều mà nhiều nghệ sĩ lớn trên thế giới đã lựa chọn, và cũng là bài học đáng giá chính là nuôi dưỡng sự bền bỉ thay vì chạy theo hào quang tức thời. Một con đường dài, ổn định và nhất quán với bản thân đôi khi mang lại nhiều giá trị hơn những cú nổ rực rỡ nhưng chóng tàn.











