Tuyển Việt Nam: Lời giải nào cho bài toán hai biên?
HLV Kim Sang-sik đã tìm thấy cặp hậu vệ cánh Quang Vinh - Tiến Anh cho sơ đồ 3-4-3, nhưng vấn đề về khả năng phối hợp và đặc biệt là chiều sâu đội hình đang là thách thức lớn.
'Đôi cánh' lý tưởng nhưng chưa hoàn hảo
Dưới thời huấn luyện viên Kim Sang-sik, đội tuyển Việt Nam đang định hình lối chơi quanh sơ đồ 3-4-3, trong đó vai trò của hai cầu thủ chạy cánh (wing-back) là cực kỳ quan trọng. Sau quá trình thử nghiệm, chiến lược gia người Hàn Quốc dường như đã tìm ra cặp đôi ưng ý nhất là Cao Pendant Quang Vinh bên trái và Trương Tiến Anh bên phải.
Về lý thuyết, đây là sự kết hợp đầy hứa hẹn. Quang Vinh, với phong cách chơi bóng "chuẩn Âu", mang lại sự dẻo dai, khả năng đeo bám và tranh chấp quyết liệt. Anh không chỉ củng cố hàng phòng ngự từ xa mà còn tích cực dâng cao, thực hiện những pha phối hợp và căng ngang đa dạng, tạo nên sức sống cho hành lang trái.

Cao Pendant Quang Vinh là trụ cột nơi hành lang trái tuyển Việt Nam.
Ở phía đối diện, Trương Tiến Anh là một cỗ máy hoạt động không ngừng nghỉ với nền tảng thể lực dồi dào, cho phép anh lên công về thủ với cường độ cao trong suốt trận đấu. Những quả tạt của anh luôn có độ chính xác cao. Sự bền bỉ và tốc độ của bộ đôi này chính là chìa khóa để ông Kim Sang-sik vận hành trơn tru sơ đồ 3 trung vệ.
Những vấn đề cần sớm khắc phục
Tuy nhiên, bên cạnh những điểm sáng, màn trình diễn của cả hai vẫn còn những tồn tại cần cải thiện. Vấn đề của mỗi người lại nằm ở một khía cạnh khác nhau.
Thách thức trong phối hợp của Quang Vinh
Ở cánh trái, dù được tạo điều kiện dâng cao, Quang Vinh đôi khi vẫn cho thấy sự thiếu ăn ý với các đồng đội trên hàng công. Những pha xử lý ở nhịp cuối còn có phần hụt hơi, cho thấy anh cần thêm thời gian để hòa nhập hoàn toàn. Điều này có thể hiểu được khi cầu thủ của CLB Công an Hà Nội mới chỉ có 3 đợt tập trung và 5 trận đấu cùng đội tuyển.
Sự đơn điệu trong các quả tạt của Tiến Anh
Với Trương Tiến Anh, dù là một "chân tạt" hàng đầu ở cấp câu lạc bộ, anh cần đa dạng hóa các phương án chuyền bóng. Khi đối thủ đã bắt bài và bịt kín biên, những quả tạt thuần túy sẽ kém hiệu quả do tuyển Việt Nam không sở hữu những tiền đạo ngoại cao to. Tiến Anh cần thêm những đường chuyền sáng tạo hơn để phá vỡ thế bế tắc.
Nỗi lo về chiều sâu đội hình
Vấn đề lớn nhất và đáng lo ngại nhất đối với HLV Kim Sang-sik chính là chiều sâu đội hình ở hai hành lang cánh. Sự phụ thuộc vào Quang Vinh và Tiến Anh đang ở mức báo động khi các phương án dự phòng gần như không có.
Ở cánh trái, Khuất Văn Khang được xem là sự thay thế tiềm năng nhưng vẫn đang tập trung cho đội U23 và cần thêm thời gian để phát triển. Trong khi đó, Nguyễn Văn Vĩ đã được "quy hoạch" cho vị trí tiền vệ công.

Tuyển Việt Nam thiếu phương án dự phòng cho Trương Tiến Anh.
Hành lang phải thậm chí còn nan giải hơn. Chính vị chiến lược gia người Hàn Quốc cũng thừa nhận chưa có phương án B thỏa đáng cho Tiến Anh. Văn Thanh đang gặp chấn thương, còn Xuân Mạnh được kéo vào đá trung vệ. Việc triệu tập Lê Văn Đô chỉ là một giải pháp tình thế và khả năng tạo đột biến của cầu thủ này ở cấp độ đội tuyển quốc gia vẫn là một dấu hỏi lớn.
Rõ ràng, để chiến thuật 3-4-3 có thể phát huy hiệu quả một cách bền vững và đối phó với lịch thi đấu dày đặc sắp tới, việc tìm kiếm và bồi dưỡng thêm những nhân tố chất lượng cho hai biên là nhiệm vụ cấp thiết mà HLV Kim Sang-sik và các cộng sự phải giải quyết.
Nguồn Lâm Đồng: https://baolamdong.vn/tuyen-viet-nam-loi-giai-nao-cho-bai-toan-hai-bien-403139.html














