Bạo lực gia đình - rào cản của hạnh phúc
Trong dòng chảy gấp gáp của cuộc sống hiện đại, mỗi người sau khi hoàn thành công việc và mưu sinh, ai cũng muốn trở về với mái ấm gia đình. Ở đó, có tiếng cười trẻ thơ, có tình thân, sẻ chia ấm áp... Tuy nhiên, không phải gia đình nào cũng là tổ ấm yêu thương.

Bạo lực gia đình - rào cản lớn nhất của hạnh phúc. Ảnh minh họa
Sau một ngày dài bận rộn, từng ô cửa sáng đèn, khói bếp lẫn trong nắng nhạt gợi nhắc hình ảnh mái ấm gia đình - chốn bình yên để mỗi người tìm về. Gia đình không chỉ là bốn bức tường, không chỉ là tiếng cười trẻ thơ hay bàn tay cha mẹ vun vén, mà còn là nơi chứa đựng yêu thương, chia sẻ, tôn trọng.
Gia đình vẫn được coi là “tế bào” của xã hội. Khi từng tế bào khỏe mạnh, xã hội mới lành mạnh. Khi trong mỗi ngôi nhà vang lên tiếng nói dịu dàng, tiếng cười, ánh mắt thấu hiểu, xã hội cũng thêm bình yên. Hạnh phúc gia đình vì thế không chỉ là của riêng từng người, mà còn là nền tảng của một cộng đồng vững bền.
Thế nhưng, không phải mái nhà nào cũng thấm đẫm hương cơm ấm. Có những cánh cửa khép lại để giấu đi tiếng la mắng, những giọt nước mắt âm thầm. Bạo lực - dù là bằng lời nói hay hành động đều như cơn gió lạnh thổi vào ngọn lửa yêu thương, để lại những vết nứt âm ỉ trong lòng người. Đó là rào cản lớn nhất của hạnh phúc, là bóng tối len lỏi trong “tế bào” xã hội, âm thầm phá vỡ nền móng bình yên. Những vết thương ấy không chỉ dừng lại ở một người mà còn hằn sâu lên cả thế hệ.
Trong mỗi gia đình, cha mẹ chính là “nhạc trưởng” điều khiển bản hòa âm cuộc sống. Khi cha mẹ biết lắng nghe, tôn trọng và yêu thương nhau, con trẻ sẽ lớn lên trong sự bình yên ấy, tự tin bước ra đời, trở thành những công dân có trách nhiệm và nhân ái. Vai trò ấy không chỉ dừng lại ở việc nuôi dưỡng về vật chất, mà còn là giáo dục bằng tấm gương, bằng tình thương và sự kiên nhẫn. Mỗi hành động, mỗi lời nói của cha mẹ chính là viên gạch xây nên nền móng nhân cách, đạo đức và hạnh phúc cho con cái.
Giữ gìn hạnh phúc không phải điều xa xỉ. Đó là bữa cơm có đầy đủ thành viên, là câu hỏi han khi ai đó mệt mỏi, là bàn tay nắm chặt khi khó khăn ập đến. Đó còn là cách mỗi người học kiềm chế, nhẫn nại, học yêu thương nhiều hơn. Khi mỗi gia đình trở thành hạt nhân của sự yêu thương, những giá trị ấy sẽ lan tỏa, đan kết thành tấm lưới xã hội an toàn, vững chãi. Một xã hội vững bền không hình thành từ những khẩu hiệu lớn lao, mà bắt đầu từ hàng triệu mái ấm bình dị, nơi cha mẹ làm “nhạc trưởng”, nơi trẻ em được nuôi dưỡng trong yêu thương và nơi bạo lực không có chỗ trú ngụ.
Bạo lực gia đình là “kẻ thù thầm lặng” của hạnh phúc. Chỉ khi mỗi mái ấm thực sự an toàn, tràn ngập yêu thương, xã hội mới có thể phát triển ổn định, văn minh. Để xã hội bền vững, không thể bỏ qua việc phòng ngừa và xóa bỏ bạo lực gia đình, bắt đầu từ sự quan tâm, giáo dục, đến hệ thống hỗ trợ và chính sách bảo vệ nạn nhân, để mỗi gia đình thực sự trở thành “tổ ấm hạnh phúc”.
Nguồn Lâm Đồng: https://baolamdong.vn/bao-luc-gia-dinh-rao-can-cua-hanh-phuc-392530.html