Cái giá của 'tình yêu sét đánh'

Lành lấy chồng khá sớm. Đám cưới diễn ra 'thần tốc' do cô trót dại 'ăn cơm trước kẻng'. Trước đây, việc này khá 'nghiêm trọng' nhưng bây giờ, mọi người cũng có cái nhìn nhẹ nhàng hơn. Thế nhưng, đôi khi cô vẫn giật mình vì làm mẹ ở tuổi quá sớm.

Trong đám bạn cùng trang lứa, Lành xinh đẹp, khéo nói chuyện và cũng đã xin được việc làm ở một Cty may gần làng. Khá nhiều chàng trai đều thầm thương trộm nhớ và thường tìm cách “tiếp cận” Lành. Tuy nhiên, cô khá “kiêu” nên chưa nhận lời yêu ai. Bất ngờ, mọi người nhận được thiệp mời cưới của cô, ai cũng ngỡ ngàng. Thì ra, cô và chồng sắp cưới gặp nhau thật tình cờ tại đám sinh nhật một người bạn. Chồng cô ở làng bên, vừa đi xuất khẩu lao động về. Chắc cũng do duyên phận nên Lành và chồng cô nhanh chóng cảm mến nhau sau lần đầu gặp gỡ. Người ta bảo đó là “tình yêu sét đánh” thì phải. Họ yêu nhau say đắm và việc đi quá giới hạn cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Tạm gác lại bao ước mơ, hoài bão của tuổi trẻ, Lành bước vào cung đường làm vợ, làm mẹ. Cô bị họ hàng nhà chồng có phần xem thường vì cái thai trong bụng. Mọi người dè bỉu nói ra nói vào và có phần “xét nét” Lành hơn các nàng dâu khác trong họ. Do chồng cô mới đi xuất khẩu lao động về nên còn có người độc miệng bảo cô “tham giàu” nên “bẫy” anh ta. Biết thân biết phận, cô khi nào cũng khiêm nhường, khép nép với nhà chồng.

Ảnh tư liệu

Ảnh tư liệu

Về làm dâu chưa bao lâu, Lành đã sinh con. Đó là một cậu con trai khôi ngô sáng sủa nên nhà chồng cũng bớt gây áp lực với cô. Ngặt nỗi, con của cô mắc tật “ngủ ngày cày đêm”. Cứ mỗi khi màn đêm buông xuống, con trai cô bắt đầu hờn khóc ngằn ngặt. Cậu bé chỉ ngưng khóc khi được bế trên tay đi quanh nhà. Một mình Lành vò võ bế con, chồng cô lấy cớ ban ngày đi làm về mệt nên không bế đỡ phút nào. Họa chăng, anh ta chỉ ngó vào xem hôm nay thằng cu con thế nào, có ăn ngoan không, có bị muỗi đốt không. Nếu Lành lỡ để con bị muỗi đốt, lập tức anh ta mắng cô xa xả không tiếc lời.

Có lần, chồng cô đi uống rượu với bạn về muộn, khi con khóc làm mất giấc ngủ, anh ta vùng dậy tiến về phía hai mẹ con. Lành cứ ngỡ chồng mình bế con giúp, nhưng không, anh ta giằng lấy thằng bé rồi vứt thẳng xuống nệm. Thằng bé con khóc lặng đi, môi tím ngắt. Lành bế con lên, đi sang phòng khác, đóng chặt cửa lại. Cô nấc lên nghẹn ngào vì cảm thấy ân hận khi chưa tìm hiểu kỹ về con người anh ta đã vội nhận lời yêu và cưới.

Tuy ban đêm phải bế con vất vả nhưng ban ngày Lành cũng không được nghỉ ngơi. Tranh thủ những khi con ngủ, cô quay cuồng với việc nhà. Giấc ngủ với cô là một sự xa xỉ. Người ta thường ví “gái một con trông mòn con mát”, nhưng với Lành thì khác hẳn. Cô tiều tụy, gầy mòn, lúc nào cũng mệt mỏi, xơ xác. Chồng cô vẫn thảnh thơi sáng đi làm, chiều về như chưa có gia đình.

Đến một ngày, con của Lành bị sốt cao, co giật. Cô gọi chồng đưa hai mẹ con đi cấp cứu. Anh ta làu nhàu: “Có mỗi cái việc trông con cũng không nên thân. Rách việc”. Nói rồi, anh ta vật xuống ngủ tiếp. Lành gạt nước mắt đưa con đi viện. Nhìn con thiếp ngủ trong phòng cấp cứu, cô thầm nói: “Xin lỗi con, ngày mai mẹ sẽ giải thoát hai chúng ta khỏi gia đình đó”. Bên ngoài khung cửa sổ, bình minh đang ló rạng...

Vy Anh

Nguồn PL&XH: https://phapluatxahoi.vn/cai-gia-cua-tinh-yeu-set-danh-189328.html