'Call Me By Your Name': Tiếc nuối ngọt ngào về tuổi trẻ và câu chuyện tình đồng giới
Hơn 10 năm trở lại đây, Hollywood đang đón nhận hàng loạt tựa phim chính kịch chất lượng xoay quanh đề tài LGBT. Một số dự án bứt phá đặc biệt như 'Moonlight' hay 'Carol' sớm trở thành 'hiện tượng' màn bạc ngay khi ra mắt.
Ứng viên tượng vàng Oscar 2018, Call Me By Your Name của đạo diễn người Ý Luca Guadagnino là minh chứng thú vị tiếp theo cho sự lên ngôi của những tác phẩm điện ảnh xuất sắc khai thác chủ đề tình yêu đồng giới.
Phác họa một mối tình đồng tình diễn ra thầm lặng, mang hương vị ngọt ngào xen lẫn cay đắng, Call Me By Your Name dệt nên giấc mơ lãng mạn ngắn ngủi, da diết dẫu quá chóng vánh.
Mùa hè năm 1983, từ cửa sổ phòng ngủ, cậu thiếu niên 17 tuổi Elio (Timotheé Chalamet thủ vai) lặng lẽ quan sát Oliver (Armie Hammer) - một nam sinh 24 tuổi chuẩn bị tốt nghiệp đại học, người vừa chuyển đến nhà nghỉ tại miền đồng quê nước Ý êm đềm. Một khách mời khác của gia đình cậu. Một mùa hè tương tự bao mùa hè khác.
Elio chỉ dẫn người khách lạ lên tầng lầu, vào căn phòng mà anh sẽ gắn bó trong 6 tuần. Lần chạm mặt đầu tiên của cả hai cũng hời hợt như góc quay rộng bao quát họ. Mệt mỏi vì chuyến đi dài từ Mỹ, Oliver không màng ăn tối hay kết bạn mới. Anh đặt lưng xuống giường ngay sau đó.
Trong mắt Elio, khoảnh khắc ấy, có thứ gì chợt lóe sáng. Nơi gương mặt bối rối là một cảm nhận hứng thú.
Hừng đông ngày mới, giữa không gian đồng quê trong lành, Oliver thưởng thức bữa sáng cùng gia đình Elio. Cậu thiếu niên đưa mắt tò mò nhìn sang ghế đối diện. Máy quay tập trung vào chiếc vòng với biểu tượng ngôi sao bạc ẩn hiện đằng sau cổ áo Oliver. Elio bất chợt nhận ra niềm say mê cậu âm thầm dành cho chủ nhân chiếc vòng.
Cách ‘vào đề’ ở Call Me By Your Name gây gợi nhớ đến nhiều câu chuyện tình đồng tính kinh điển, khi những cặp đôi thường phải chôn chặt xúc cảm riêng tư suốt thời gian dài. Tác phẩm, tuy nhiên, cho thấy bước phát triển tích cực trong cách Hollywood truyền tải nội dung phim LGBT: chân thật và cởi mở hơn.
Call Me By Your Name được chuyển thể từ tựa sách cùng tên ăn khách của văn sĩ người Mỹ André Aciman, xuất bản năm 2007. Bắt đầu công chiếu giới hạn từ ngày 24.11 tại một số tiểu bang Mỹ, tác phẩm lãng mạn của đạo diễn Luca Guadagnino đưa nét nhạy cảm, phức tạp về một chuyện tình đồng giới, làm nền tảng xây dựng cốt truyện. Thế nhưng, thay vì xoáy sâu vào vấn đề định kiến - cấm đoán, Guadagnino mong muốn lột tả vẻ đẹp nên thơ đúng nghĩa của mối tình đầu. Điều dễ khiến người hâm mộ điện ảnh nhớ đến 2 đề cử phim xuất sắc mới đây, theo cùng đề tài: Carol (năm 2015) và Moonlight (2016).
Xét trên phương diện bối cảnh đến đặc trưng kịch bản, đương nhiên, mỗi tựa phim khai thác chuyện tình đồng giới đều mang sắc thái, trãi nghiệm đáng nhớ khác nhau. Duy, tựu trung, chúng đang đóng vai trò những "điểm sáng" cuốn hút, biểu trưng cho đổi thay tích cực, tươi mới ở dòng phim LGBT lãng mạn ngày nay.
Cuối phim, không có nhân vật trung tâm nào buộc phải chết, không ai phải hứng chịu “trừng phạt” dẫu mối tình của họ đứng giữa vô vàn ràng buộc xã hội. Từng tác phẩm, bất kể được khép lại ra sao, đều phản ánh tia hy vọng cho dù mỏng manh hay chua chát - thứ, trước kia, không thể tìm thấy ở những tựa phim LGBT kinh điển nhất như Brokeback Mountain, Philadelphia, Heavenly Creatures hay A Single Man.
Đối với Call Me By Your Name, người xem hoàn toàn không bị gượng ép về luồng cảm xúc. Không có sự ‘kịch hóa’ phân cảnh tình cảm. Những gì không được diễn đạt thành lời, trong trường hợp này, trở nên quan trọng hơn cả. Cảm nhận yêu đương nhẹ nhàng, nhiều lúc thầm lặng, khiến câu chuyện tình tìm thấy giá trị đồng điệu chân chính giữa hai tâm hồn.
Mối quan hệ đặc biệt Elio và Oliver chia sẻ, chỉ thật sự nảy nở vào những ngày hè cuối cùng. Oliver, bấy giờ là sinh viên theo học cha của Elio - một giáo sư đại học, được mời vào căn biệt thự nghỉ mát trong vài tuần ngắn ngủi. Nhận ra tình yêu dành cho Elio, anh vẫn hoang mang không muốn kéo dài kỳ nghỉ, hay thử thách lòng mến khách của gia đình họ. “Giá mà anh hiểu, em biết ít đến đâu về những gì quan trọng nhất.” - Elio một lần nói với Oliver, như lời nhắn gửi rằng chính cậu cũng cảm thấy rất khó bộc bạch tâm tư riêng.
Sự chật vật, xoay trở trước nhiều xúc cảm hỗn độn nơi hai nhân vật chính, được Guadagnino đề cập: “Tôi thấu hiểu hành trình tâm lý họ phải trãi qua. Rung động đầu đời hẳn là cảm giác tuyệt vời nhất với mỗi người chúng ta?”
Đậm chất nghệ thuật, lãng mạn và sống động, nhưng nỗ lực thể nghiệm về tình yêu đồng giới trên màn bạc hãy còn là cuộc chiến dai dẳng. Thực tế cho thấy, hằng năm, chỉ khoảng 1-2 tác phẩm phim độc lập (phim indie) theo chủ đề LGBT nhận được sự quảng bá, giới thiệu rộng rãi. Call Me By Your Name trở thành tâm điểm chú ý sau khi ra mắt thành công lần đầu ở liên hoan phim Sundance tháng 1 năm nay.
Call Me By Your Name, nhìn chung, là bộ phim ca ngợi sự khám phá tâm hồn. “Chúng ta lãng phí thật nhiều ngày,” Elio bày tỏ với Oliver sau khi mối tương tư của cậu đã được đáp nhận. Việc buộc phải che giấu tình cảm, càng khiến thời gian họ dành cho nhau ngắn ngủi hơn. Như lời ca khúc Mystery of Love - bản soundtrack chính sử dụng trong phim, "Sẽ có gì khác biệt? Khi tình yêu này chấm dứt?", mùa hè cuối cùng phải kết thúc.
Dù là thế, cảm xúc say mê thuần khiết của tuổi trẻ và tình yêu, vẫn sống mãi theo cách của nó. Câu chuyện, rốt cuộc, chỉ mới bắt đầu.