Cục Vàng Của Ngoại: Cách kể chuyện và góc nhìn khác biệt khiến người xem rưng rưng

Cũng là tình yêu thương lẫn mâu thuẫn khó lành giữa các thế hệ trong một gia đình Việt, Cục Vàng Của Ngoại mang đến cách kể chuyện và góc nhìn khác biệt.

Cục Vàng Của Ngoại là bộ khai thác chủ đề tâm lý - gia đình đang thu hút sự quan tâm từ khán giả. Đây là tác phẩm điện ảnh của đạo diễn Khương Ngọc sau tựa phim từng nhận được nhiều phản hồi tích cực từ khán giả lẫn giới chuyên môn - phim Chị Dâu. Cục Vàng Của Ngoại quy tụ dàn diễn viên kỳ cựu như , Hồng Đào, cùng dàn diễn viên quen thuộc: Lê Khánh, Băng Di, , Hoàng Anh Panda, Thư Đan,...

Ngay từ tựa đề, Cục Vàng Của Ngoại đã nhanh chóng xác lập đường dây chính - mối quan hệ giữa bà và cháu, cùng tên gọi “cục vàng” mang đến cảm giác thân thương, quen thuộc với hầu hết khán giả Việt. Câu chuyện của bộ phim được kể theo cách tuyến tính, dựa trên concept bốn mùa: Xuân - Hạ - Thu - Đông, tượng trưng cho từng giai đoạn khác nhau trong cuộc đời con người.

Toàn bộ câu chuyện phim hầu hết đều diễn ra trong bối cảnh một con hẻm nhỏ đặc trưng của Sài Gòn, nơi bà Hậu (Việt Hương thủ vai) - người phụ nữ tảo tần, dành trọn cuộc đời mình để lo cho con gái và cháu ngoại. Từ những đứt gãy trong mối quan hệ với con gái ruột (Băng Di đảm nhận), bà Hậu một mình nuôi nấng bé Su (Lâm Thanh Mỹ) khi còn “đỏ hỏn”.

Bộ phim tập hợp những khoảnh khắc đáng nhớtrong ký ức chung của khán giả Việt: Bà cháu dắt tay nhau đi trên con đường nhỏ, ngày đầu tiên đi học “ám ảnh” vì tiếng khóc, hay thậm chí là những cuộc cãi vã vì mâu thuẫn thế hệ... khiến người xem hết cười rồi khóc vì bắt gặp chính mình ở đâu đó trong những khung hình.

Song song đó, Cục Vàng Của Ngoại gây thú vị khi khai thác song song một hình mẫu bà ngoại hoàn toàn đối lập với bà Hậu - bà ngoại Khanh ( thủ vai), một người mẹ, người bà hiện đại, thức thời, đôi khi hơi “khoe mẽ” nhưng rất chân thành.

Diễn xuất của 2 diễn viên gạo cội nhanh chóng tạo nên một cuộc đối thoại vô hình, nơi những người bà "như lửa với nước" nhưng cùng chung một niềm trăn trở và tình yêu lớn dành cho những “cục vàng” của mình.

Từ đó, Cục Vàng Của Ngoại đã trở thành lăng kính để soi rọi vào thế giới của… người già - một góc nhìn hiếm thấy trong điện ảnh Việt, đi sâu vào ngõ ngách của những tâm hồn cũ kỹ để thấu tỏ về mối dây chằng chịt giữa tổn thương mang tính thế hệ, áp lực trách nhiệm chồng chéo lên tình yêu thương vô điều kiện.

Bộ phim cũng chạm trúng "mẫu số chung" trong nhiều gia đình châu Á: Người lớn phải gồng mình trong nhiều vai trò - vừa là cha mẹ, vừa là ông bà; còn con cháu thì "chín sớm", loay hoay giữa yêu thương và trách nhiệm, giữa mong muốn tự do và cảm giác cô đơn khi không thể sẻ chia.

Khác với Chị Dâu, Cục Vàng Của Ngoại ít “ồn ào” hơn. Bộ phim không có quá nhiều đoạn hội thoại căng thẳng, đặc yếu tố drama như hầu hết các phim Việt hiện tại. Thay vào đó, ngôn ngữ của hình ảnh, góc quay, chuyển cảnh và các phép ẩn dụ được cài cắm, tận dụng triệt để xuyên suốt bộ phim: Hình ảnh cây khế trước nhà để khắc họa dòng thời gian “chảy” qua cuộc đời, các góc máy tương phản trong gương để thể hiện khoảng cách tâm hồn của các nhân vật,... Điều này đòi hỏi sự tập trung cao độ từ phía người xem, song khiến tổng thể hơi nặng nề so với một bộ phim điện ảnh thương mại.

 Tuyến nhân vật phụ trong phim cũng được xây dựng, đặt để vừa vặn. Trong đó, Lê Khánh trở thành "cây hài" duyên dáng, góp phần lớn trong việc cân bằng lại mood phim.

Tuyến nhân vật phụ trong phim cũng được xây dựng, đặt để vừa vặn. Trong đó, Lê Khánh trở thành "cây hài" duyên dáng, góp phần lớn trong việc cân bằng lại mood phim.

Diễn xuất cũng là một điểm sáng lớn. Bên cạnh phần thể hiện đầy thuyết phục của 2 “linh hồn” trong bộ phim là Việt Hương và Hồng Đào, các tuyến nhân vật của Lê Khánh - Băng Di cũng không kém phần nổi bật. Trong khi đó, dàn diễn viên Gen Z thể hiện tròn trịa, tự nhiên khi được thiết kế nhân vật đúng độ tuổi, diễn biến tâm lý phù hợp với trải nghiệm sống. Các “Cục Vàng” được khắc họa là những đứa trẻ bất toàn, vừa đáng trách nhưng cũng đáng thương khi phải gánh vác nhiều tổn thương từ chính những rạn nứt trong gia đình của mình.

 Nhân vật của Lâm Thanh Mỹ được xây dựng khá chân thật, không cố gắng lý tưởng hóa.

Nhân vật của Lâm Thanh Mỹ được xây dựng khá chân thật, không cố gắng lý tưởng hóa.

Điểm tiếc nuối nhỏ của Cục Vàng Của Ngoại chính là chưa xây dựng được cú twist đủ mạnh để dẫn đến cảm xúc đỉnh điểm - như cách Khương Ngọc từng làm được với Chị Dâu. Tuy nhiên, khi đặt trong bối cảnh câu chuyện về vòng đời con người, cùng những triết lý buông bỏ được cài cắm ở nửa sau phim, các biến cố được nhìn nhận như một lẽ hiển nhiên. Chính vì vậy, Cục Vàng Của Ngoại có thể sẽ không làm thỏa mãn những khán giả đã quen với nhịp phim kịch tính, nhiều xung đột, nhưng lại dễ chạm đến những người xem tìm kiếm những cảm xúc đời thường, trải nghiệm giàu tính hoài niệm và một không gian để chiêm nghiệm, suy ngẫm.

Nguồn HHT: https://hoahoctro.tienphong.vn/cuc-vang-cua-ngoai-cach-ke-chuyen-va-goc-nhin-khac-biet-khien-nguoi-xem-rung-rung-post1788938.tpo