"Phi cơ Su-24M rơi tại vùng Volgograd khi đang bay huấn luyện theo kế hoạch", người phát ngôn Bộ Quốc phòng Nga cho biết ngày 12/9. Cường kích gặp nạn không mang theo đạn dược và khu vực máy bay rơi xuống không có người sinh sống.
Bộ Quốc phòng Nga không nêu cụ thể về tình trạng của phi công điều khiển chiếc máy bay này.
Tuy nhiên họ cho biết, lực lượng khẩn cấp đã điều các trực thăng Mi-8 đến hiện trường, cách biên giới với Ukraine khoảng 400 km.
Không quân Nga trong hơn một năm qua gặp nhiều sự cố rơi máy bay trong các nhiệm vụ ngoài tác chiến.
Giới chuyên gia cho rằng máy bay quân sự Nga liên tiếp gặp sự cố kỹ thuật do đang được sử dụng với tần suất dày đặc và thiếu bảo trì hợp lý.
Trong khi đó một số chủng loại máy bay đời cũ như Su-24M cần được bảo dưỡng thường xuyên để đảm bảo an toàn khi hoạt động.
"Kiếm sĩ" Su-24 là một trong những dòng cường kích chủ lực do Liên Xô phát triển với ưu thế về tốc độ, khả năng bay thấp cùng vũ khí tấn công chính xác.
50 năm trước, Sukhoi Su-24 được thiết kế để đối trọng với máy bay F-111 của Mỹ. Qua nhiều thập kỷ được sản xuất và sử dụng, mẫu máy bay này đã và đang đóng vai trò quan trọng trong không quân nhiều nước.
Su-24 có chiều cao 6,19 m, chiều dài 24,59 m. Khối lượng khi không tải khoảng 22.300 kg. Trọng lượng tối đa khi cất cánh là 39.700 kg. Trần bay 11.000 m, phi hành đoàn có 2 người.
Khả năng hoạt động trong mọi điều kiện thời tiết và cả đêm lẫn ngày của Su-24 thực hiện được nhờ hệ thống định vị Puma, bao gồm 2 radar định vị Orion-A và một radar giám sát mặt đất Relyef.
Những biến thể mới hơn được nâng cấp mạnh về hệ thống điện tử và vũ khí cho phép nâng cao sức mạnh gấp hơn 2 lần nguyên bản.
Chiếc máy bay được lắp đặt 2 động cơ phản lực đốt sau Saturn/Lyulka AL-21F-3A có công suất 110 KN (11216 Kgs) mỗi chiếc, giúp Su-24 có thể đạt vận tốc 1.700 km/h, tốc độ leo cao 150m/s. Tầm bay đạt 2.500km.
Máy bay khả năng mang 8.000kg vũ khí bao gồm: pháo bắn nhanh GSH-6-23M cỡ nòng 23 mm với 500 viên đạn.
Su-24 có 8 điểm treo vũ khí (2 dưới phần khớp quay cánh, 2 dưới cánh ngoài và 4 dưới thân máy bay) có thể mang các vũ khí hạt nhân khác nhau.
Ngoài ra chúng có thể mang theo 2 hoặc 4 tên lửa dẫn đường hồng ngoại R-60 (NATO gọi là AA-8 "Aphid") được mang để tấn công trên không.
Sukhoi Su-24 được thiết kế để không kích mục tiêu mặt đất và mục tiêu trên mặt nước, bao gồm cả tác chiến tầm thấp.
Su-24 có cánh ở nửa phía trên của thân, cánh của Su-24 có một đoạn nhỏ gắn cố định trên thân, còn phần cánh còn lại có thể chuyển động.
Phiên bản nâng cấp phát triển 1978 mang định danh Su-24M được biên chế trong các đơn vị vào năm 1983.
Ngoài ra Nga còn phát triển 2 phiên bản chuyên dụng khác là Su-24MR ("Fencer-E"- phiên bản trinh sát) và Su-24MP ("Fencer-F" - phiên bản thu thập ELINT).
Sau khi Liên Xô tan rã, Su-24 và các phiên bản của chúng được chia cho Nga, Ukraine và một số thành viên khác.
Hiện nay dòng máy bay này vẫn đang được sử dụng rộng rãi trên thế giới.