Đến nhà tôi chơi và được mời ăn vải nhưng thay vì bỏ vỏ vào đĩa thì mẹ người yêu ném tung ra sàn nhà rồi trước khi về buông những lời khiến tôi giận sôi cả ruột
Lần đầu tiên mẹ người yêu đến nhà chơi, tôi cảm thấy hơi run và lo sợ điều xui xẻo sẽ đến nên đã cố gắng ăn nói cẩn thận, cũng như đón tiếp chu đáo.
Ra trường Lâm có công việc tốt lương cao, còn tôi chỉ là một nhân viên thu ngân của một nhà hàng. Nhiều lúc đi bên anh, tôi rất mặc cảm nhưng Lâm bảo phụ nữ lương tháng không cần cao lắm chỉ cần đảm nhiệm tốt việc chăm sóc chồng con là đủ rồi. Có được sự động viên của anh ấy khiến tôi cũng yên tâm và tiếp tục yêu Lâm hết mình.
Cho đến một ngày tôi phát hiện mình có thai và Lâm đã rất vui, anh ấy nói là sẽ về nói chuyện với bố mẹ về chuyện cưới xin của hai đứa. Chưa kịp vui mừng thì ngay ngày hôm sau mẹ người yêu đường đột đến căn nhà tôi ở để nói chuyện.
Bác ấy liếc nhìn căn nhà tôi ở một vòng rồi khẳng định là với mức lương 5 triệu đồng của tôi chỉ đủ đắp vào thân, sao có thể thuê được căn nhà đẹp và rộng thế này được? Tôi chỉ biết im lặng vì suy luận của bác đã đúng. Vì muốn tôi được sống thoải mái nên Lâm đã bỏ tiền ra thuê nhà đẹp và mua đầy đủ nội thất trong nhà.
Để phá tan bầu không khí căng thẳng, tôi mời bác ấy ngồi xuống và ăn quả vải cho mát. Rồi bác cũng ngồi xuống ăn nhưng thay vì cho vỏ và hạt vào trong đĩa thì lại ném ra khắp nhà khiến tôi vô cùng khó chịu mà không dám nói một lời nào.
Bác bảo: "Từ trước đến nay tôi vẫn để con trai mình yêu cô là để giải khuây chứ không bao giờ cho phép cưới. Nhà tôi danh giá thì cũng phải tìm con dâu tương xứng chứ sao người nghèo hèn như cô có thể bước vào dễ dàng được".
Thậm chí bác còn vu khống cho tôi cố tình có thai để ép được cưới sớm nữa, tôi vô cùng bức xúc nhưng không dám cãi lại vì sẽ càng làm xấu hình ảnh trong mắt bác ấy.
Trước khi rời nhà tôi, bác nói sẽ không có đám cưới nào hết nên tôi đừng có mà trông ngóng làm gì cho mệt, hãy tự lo liệu sớm đi là vừa. Câu nói đó khiến tôi vô cùng sợ hãi, không có đám cưới, chẳng lẽ con tôi sẽ là đứa con hoang sao?
Ngay lập tức tôi gọi điện cho Lâm để cầu cứu, anh ấy dỗ dành bảo tôi bình tĩnh để nghĩ cách thuyết phục gia đình cho cưới. Tôi gợi ý là hai người cùng nhau bỏ đến một nơi thật xa, đợi khi nào con lớn rồi về xin lỗi bố mẹ sau. Nhưng Lâm gắt lên nói bố mẹ vất vả nuôi con khôn lớn để đợi ngày lập gia đình thì lại đòi bỏ đi? Là con mà chỉ biết nghĩ cho sướng bản thân còn tiếng xấu để bố mẹ gánh sao?
Qua thái độ của hai mẹ con Lâm, theo mọi người tôi có nên tiếp tục chờ đợi một đám cưới không?