Điều tra lại vụ 2 cấp tòa kết án khi chưa rõ sự thật khách quan
Theo quyết định giám đốc thẩm, dù lời khai mâu thuẫn chưa được làm rõ nhưng hai cấp tòa đưa ra xét xử và kết án bị cáo là chưa có cơ sở.
Ủy ban thẩm phán TAND Cấp cao tại TP.HCM vừa có quyết định hủy hai bản án sơ và phúc thẩm vụ án Nguyễn Văn Thanh (sinh năm 1975) bị truy tố, xét xử về tội cố ý gây thương tích để điều tra lại theo đúng pháp luật.
Ủy ban thẩm phán đã chấp nhận kháng nghị giám đốc thẩm của Chánh án TAND Cấp cao tại TP.HCM và có quyết định như trên.
Nội dung vụ án, Thanh và ông Trần Trung Trinh có mối quan hệ quen biết từ năm 2016. Ngày 6-4-2018, Thanh đi công việc thì gặp ông Trinh trước quán cà phê tại lô F chung cư Nguyễn Trãi (quận 5, TP.HCM). Thanh đòi ông Trinh 400 triệu đồng nhưng ông Trinh không đồng ý và cho rằng không nợ nên cả hai xảy ra cự cãi.
Lúc này, Thanh một tay nắm cổ áo, một tay đánh vào mặt ông Trinh và bị đánh lại. Sau đó, Thanh dùng chân đạp vào bụng ông Trinh khiến ông ngã ngửa xuống đường. Sự việc được người dân can ngăn và sau đó công an mời cả hai về phường làm việc.
Bị hại bị thương tật 16%. TAND quận 5 tuyên phạt Thanh hai năm tù về tội cố ý gây thương tích. Bị cáo kháng cáo kêu oan nhưng TAND TP.HCM không chấp nhận và giữ nguyên án sơ thẩm.
Sau đó, Thanh có đơn đề nghị xem xét theo thủ tục giám đốc thẩm vụ án này. Chánh án TAND cấp cao tại TP.HCM chấp nhận và có quyết định kháng nghị đồng thời tạm đình chỉ chấp hành bản án đối với bị cáo cho đến khi có quyết định giám đốc thẩm.
Quyết định giám đốc thẩm nêu việc bị hại Trinh ngã ngửa, bị đứt dây chằng chéo trước gối phải và chấn thương phần mềm ngón V bàn tay phải là có thật.
Tại phiên phúc thẩm tháng 8-2020 TAND TP.HCM, giám định viên giải thích tư thế ngã ngửa không thể gây ra chấn thương của bị hại. Theo giám định viên, thương tích của bị hại là do cơ chế vặn xoắn. Các cơ quan tiến hành tố tụng trong quá trình điều tra truy tố xét xử căn cứ vào lời khai bị hại và hai người làm chứng, các biên bản đối chất và kết luận giám định pháp y về thương tích của Trung tâm pháp y Sở Y tế để xác định bị cáo Thanh là người dùng chân đạp vào bụng làm bị hại té ngửa xuống đường gây thương tích là chưa có cơ sở.
Bởi lẽ, lời khai bị hại là Thanh dùng chân phải đạp ông té ngửa xuống đường gây thương tích trên gối chân phải, tay phải. Vấn đề đặt ra là đạp vào bụng sẽ gây thương tích nào trên người, đạp vào bụng có khả năng gây đứt dây chằng chéo trước gối phải và chấn thương phần mềm ngón V bàn tay phải hay không. Nếu có thì tỉ lệ chấn thương là bao nhiêu, đạp vào bụng có khả năng làm ông Trinh ngã vặn xoắn gối phải như cơ chế hình thành vết thương mà giám định viên xác định hay không.
Theo lời bị cáo Thanh thì ông Trinh đạp về phía mình nhưng do Thanh tránh nên ông Trinh bị mất thăng bằng (đạp hụt) dẫn đến té ngã xuống đường. Trường hợp này thì ông Trinh có khả năng vặn xoắn gối phải và chấn thương phần mềm bàn tay hay không.
Việc xác định nguyên nhân gây ra vết thương cho ông Trinh với những vấn đề nêu trên là cần thiết. Trong khi lời khai mâu thuẫn chưa được điều tra làm rõ đâu là sự thật khách quan nhưng hai cấp tòa đưa ra xét xử và kết án bị cáo Thanh là chưa có cơ sở.
Mặt khác, bản kết luận giám định pháp y xác định thương tích ngón V bàn tay phải của bị hại có tỉ lệ là 3% là chấn thương mềm nhưng lại áp dụng tỉ lệ tổn thương viêm khớp ngón tay. Việc áp dụng này cần phải được Trung tâm pháp y giải thích là có phù hợp không.