Đồng nghiệp 'né' đám cưới ở khách sạn vì sợ tốn kém, gửi tiền mừng gây sững sờ
Cô gái lấy lý do bận công việc để tránh tham dự đám cưới của đồng nghiệp được tổ chức tại khách sạn sang trọng vì ngại tốn kém, sợ bị so sánh khi gửi ít tiền mừng.
Tôi làm ở một công ty hoạt động trong lĩnh vực công nghệ. Bộ phận tôi chỉ có 8 người, đa phần đều hòa đồng, nhiệt tình hỗ trợ nhau trong công việc.
Gần đây nhất, một thành viên trong nhóm kết hôn, tổ chức đám cưới ở khách sạn sang trọng và có gửi thiệp mừng mời cả bộ phận tới tham dự. Thậm chí, cô dâu còn thuê sẵn xe dịch vụ để thuận tiện đưa đón khách mời đến chung vui cùng gia đình.
Vì chúng tôi làm việc thường xuyên với nhau, tình cảm cũng gắn kết nên mọi người thống nhất sẽ thu xếp công việc và chốt khung giờ phù hợp để đi chung.
Cả nhóm cũng bàn bạc và dự tính, ngoài phong bì tiền mừng riêng sẽ góp thêm một khoản nhỏ để mua quà cưới tặng cô dâu.
Trong lúc nói chuyện, T. - một thành viên trong bộ phận, hỏi mọi người định mừng cưới bao nhiêu. Chúng tôi cho rằng, hôn lễ tổ chức ở khách sạn sang, cả nhóm gắn bó cũng hơn 5 năm, thân thiết thì nên đi phong bì 500.000 đồng đến 1 triệu đồng.
Nghe vậy, T. chỉ im lặng, không góp ý hay chia sẻ gì thêm.
Đến sát ngày cưới, T. nhắn tin riêng cho tôi nói rằng cô ấy có việc bận đột xuất nên không thể tham dự đám cưới. Cô ấy cũng thông báo cho cô dâu về sự vắng mặt của mình, mong được thông cảm vì lý do khách quan.
T. còn chuyển khoản cho tôi 200.000 đồng và nhờ làm giúp một chiếc phong bì mừng cưới.

Đồng nghiệp "né" đám cưới ở khách sạn vì sợ tốn kém, gửi số tiền mừng gây sững sờ. Ảnh minh họa
Thật lòng tôi khá sững sờ, không chỉ vì số tiền mừng mà còn bởi trước giờ, T. cũng ít khi tham gia hoạt động chung của tập thể như đi ăn uống, dã ngoại hay liên hoan.
Lần này, có lẽ vì ngại và sợ mọi người nghĩ ngợi, cô ấy giải thích rằng điều kiện kinh tế không dư dả, hàng tháng đều phải tính toán chi tiêu từng đồng để trả tiền nhà, tiền điện… rồi lo cho bố mẹ ở quê nên chỉ gửi mừng được bấy nhiêu.
“Đúng là đám cưới tổ chức hoành tráng, cỗ to mà lại chỗ thân thiết thì nên mừng phong bì 500.000 đồng, thậm chí 1 triệu. Nhưng nếu không tham dự và tới dùng bữa được, mình nghĩ gửi vậy cũng ổn”, T. nói.
Lúc đó, tôi cũng có chút ái ngại, sợ hôm trước mọi người bàn bạc chuyện tiền mừng đã làm cô ấy tự ti nên mới đắn đo việc có đi đám cưới hay không.
Thực tình thì 500.000 đồng hay 1 triệu đồng với tôi không phải số tiền quá lớn để “xót” hay đem ra cân đo đong đếm, nhưng với người khác có lẽ là cả 1 tuần chi tiêu ăn uống, xăng xe…
Tôi cũng cảm thông trước hoàn cảnh của T. và động viên cô ấy nên tham dự đám cưới vì mọi người và cả cô dâu đều sẽ thấy vui khi hôn lễ có sự góp mặt đông đủ của tất cả thành viên.
Tôi cũng tin rằng, đám cưới là dịp mọi người đến chung vui cùng chú rể, cô dâu chứ không phải để thử thách khả năng tài chính của khách.
Dù đến dự với số tiền mừng bao nhiêu thì tấm lòng chân thành và những lời chúc phúc thật lòng của khách mời còn đáng quý và trân trọng hơn là việc gửi phong bì mừng “cho có lệ” và tìm lý do “né” tham gia.
Độc giả giấu tên
Mời độc giả chia sẻ quan điểm và gửi tâm sự của mình đến chúng tôi. Biết đâu, câu chuyện của bạn có thể giúp ai đó tìm thấy sự đồng cảm, hoặc đơn giản là giúp chính bạn vơi đi những muộn phiền.
Tâm sự gửi về email: Bandoisong@vietnamnet.vn hoặc bình luận phía cuối bài.











