F0: Những trải nghiệm khó quên - Kỳ cuối: Liều thuốc tinh thần quý giá
10 ngày 'chiến đấu' với Covid-19 ở trong khu điều trị, tôi đã có những trải nghiệm không mong muốn, nhưng thật quý báu và không thể nào quên. Trong khó khăn, bệnh tật, tôi càng thấu hiểu hơn sự vất vả, nhọc nhằn của lực lượng y tế nơi tuyến đầu chống dịch.
“Tiếp sức” cho bệnh nhân
Do môi trường lây nhiễm, mọi hoạt động trong khu điều trị đều hết sức cẩn thận, thường xuyên được phun khử khuẩn. Các y-bác sĩ khi đến khu điều trị đều mặc áo quần bảo hộ, đeo găng tay và kính chống giọt bắn để đảm bảo an toàn. Khi phát cơm, nhân viên y tế gọi từng phòng ra nhận để hạn chế tiếp xúc. Chị Đỗ Thanh Tâm-điều dưỡng viên tại khu điều trị-cho biết: “Ngày đầu tiên nhập viện, chúng tôi đã liên hệ để trao đổi về nhu cầu của bệnh nhân. Với các suất ăn do bệnh viện cung cấp, mỗi bệnh nhân sẽ trả 80 ngàn đồng tiền ăn 1 người/ngày. Chúng tôi đặt cơm ở một cơ sở uy tín để đảm bảo dinh dưỡng và an toàn vệ sinh thực phẩm. Khẩu phần ăn cũng được bệnh viện yêu cầu thay đổi thường xuyên để bổ sung chất dinh dưỡng cho bệnh nhân. Số lượng bệnh nhân đông, việc phục vụ đôi lúc chưa kịp thời, bên cạnh đó, cơm tiệm có thể không ngon bằng cơm nhà, nhưng chúng tôi luôn mong bệnh nhân thông cảm, sẻ chia cùng lực lượng y tế. Chúng tôi cũng cảm thấy vui khi các bệnh nhân đều nghiêm túc thực hiện đầy đủ các quy định phòng-chống dịch tại khu điều trị”.
Với từng bệnh nhân, các bác sĩ thăm hỏi, tư vấn qua điện thoại bằng sự thân thiện, điều đó giúp họ phần nào bớt lo lắng, căng thẳng khi phải vào đây điều trị Covid-19. Bệnh nhân được thăm khám trực tiếp khi có triệu chứng nặng hoặc trường hợp khẩn cấp. Bác sĩ Đặng Thanh Vũ chia sẻ: “Bệnh viện chia làm 3 ê kíp trực, mỗi ê kíp gồm 21 đến 23 y-bác sĩ và luân phiên nhau trực trong 21 ngày. Các bệnh nhân bị dương tính với SARS-CoV-2 đều lo lắng, sợ hãi nên chúng tôi luôn ân cần, động viên tinh thần. Chúng tôi coi bệnh nhân như người thân của mình. Điều mà chúng tôi mong nhất là một ngày không xa, các khu điều trị F0 sẽ nhanh chóng “ế” bệnh nhân, cuộc sống trở lại bình thường”.
Những ngày ở khu điều trị, tôi và các bệnh nhân đều cảm nhận hết những khó khăn, vất vả của các y-bác sĩ. Không chỉ có bệnh nhân cần sự cảm thông mà các y-bác sĩ cũng cần sự chia sẻ, động viên. Dịp Tết Nhâm Dần, số ca dương tính tăng nhanh, các bác sĩ, nhân viên y tế vẫn tích cực làm việc và xác định đón Tết ở bệnh viện. Bác sĩ Nguyễn Thanh Hùng-Giám đốc Bệnh viện Y dược cổ truyền-Phục hồi chức năng tỉnh, Giám đốc Bệnh viện điều trị Covid-19 cơ sở 2-tâm sự: “Các y-bác sĩ đã quen với việc đón Tết ở bệnh viện, chúng tôi cũng hiểu các bệnh nhân bị dương tính không được đón Tết ở nhà cũng sẽ rất buồn. Vì vậy, ngoài căn dặn việc điều trị, chúng tôi còn chúc Tết, động viên bệnh nhân cố gắng điều trị để nhanh khỏi bệnh”.
Chứng kiến sự vất vả, nhiệt tình của các y-bác sĩ, những bệnh nhân trong khu điều trị đều cảm thấy ấm lòng. Anh S.T. (làng Blang 1, xã Ia Dêr, huyện Ia Grai) cho biết: “Anh trai của em cũng làm bác sĩ nên em hiểu được sự vất vả của lực lượng tuyến đầu, đặc biệt là trong dịp Tết Nguyên đán. Dù bệnh nhân đông nhưng các y-bác sĩ đều rất tận tình, dặn dò, thăm hỏi sức khỏe từng bệnh nhân. Em và các bệnh nhân khác cảm thấy an tâm hơn và không cô đơn khi đối mặt với dịch bệnh”.
Hành trình khó quên
Khi mắc Covid-19, cuộc sống của tôi đã xảy ra nhiều xáo trộn và có không ít bất tiện. May mắn thay, tất cả bạn bè, đồng nghiệp, người thân mà tôi tiếp xúc gần đều đã âm tính. Tôi thở phào nhẹ nhõm, trút bỏ được gánh nặng khi bản thân đã không làm lây lan dịch bệnh cho người khác.
Những ngày “an dưỡng” trong khu điều trị Covid-19 cũng qua, các bệnh nhân có kết quả xét nghiệm RT-PCR âm tính đều đủ điều kiện xuất viện. Khác với tâm trạng thấp thỏm, lo âu trong những ngày điều trị, trên khuôn mặt bệnh nhân được xuất viện đều nở nụ cười tươi. Tôi cùng những bệnh nhân khác nhanh chóng thu xếp hành lý, làm thủ tục xuất viện và nhường chỗ cho bệnh nhân mới. Chúng tôi cũng không quên gửi lời cảm ơn tới các y-bác sĩ và gửi lời động viên, cổ vũ những người ở lại. Cùng ở một tầng điều trị, người lạ hóa quen, nhiều người xin số điện thoại của nhau để liên lạc, hẹn gặp lại một ngày gần nhất ở ngoài đời thường chứ không phải khu điều trị.
Trước lúc lên xe rời bệnh viện, một nhân viên y tế mặc trang phục bảo hộ đã phun khử khuẩn toàn bộ vật dụng của bệnh nhân. Chiếc xe của bệnh viện đưa chúng tôi về trạm y tế phường để bàn giao, các nhân viên y tế nhanh chóng lập thủ tục quản lý tại cộng đồng. Theo quy định, tôi phải cách ly tại nhà thêm 14 ngày để theo dõi và tự kiểm tra sức khỏe bằng phương pháp test nhanh. Có lẽ do tinh thần thoải mái, những lời động viên của người thân, bạn bè, đồng nghiệp, lãnh đạo cơ quan; đặc biệt là sự sẻ chia của các y-bác sĩ và của những F0 đã giúp tôi nhanh chóng hồi phục sức khỏe. Có lẽ, mỗi người một cơ địa khác nhau nên triệu chứng bệnh cũng khác nhau, nhưng tôi nghĩ, điều quan trọng nhất vẫn là tinh thần thoải mái, lạc quan để đối diện với thực tại. So với các F0 khác, tôi cảm thấy may mắn hơn vì các triệu chứng bệnh tương đối nhẹ.
Hiện tại, sau khi hoàn thành thời gian cách ly tại nhà, tôi vẫn tiếp tục duy trì việc tập thể dục, uống nhiều nước ấm, vệ sinh mũi-họng bằng nước muối… để hồi phục sức khỏe vì cơ thể xuất hiện một vài triệu chứng “hậu Covid”. Có thể một thời gian ngắn nữa, những khu cách ly điều trị Covid-19 sẽ không còn, người có triệu chứng bệnh nặng mới phải đến bệnh viện để điều trị, với những F0 không có triệu chứng có thể điều trị tại nhà. Tôi hy vọng rằng, những dòng chia sẻ ngắn ngủi của mình sẽ giúp các F0 thoải mái tinh thần hơn, yên tâm điều trị để chiến thắng dịch bệnh Covid-19.