Gia cảnh neo đơn, bệnh tật của một cô giáo
Cách đây gần 20 năm, cô Huỳnh Túy Hoa (ảnh, 68 tuổi, cựu giáo viên Trường THPT Đốc Binh Kiều và THCS Trừ Văn Thố, thị xã Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang) vì bệnh nặng nên phải nghỉ hưu sớm. Cô sống một mình trong căn nhà nhỏ, dột nát ở khu phố 2, phường 5, thị xã Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang.
Khoản trợ cấp người neo đơn, bệnh tật 720.000 đồng mỗi tháng không đủ để chi tiêu sinh hoạt, thuốc men nên mấy năm gần đây, cô Hoa thường đi khắp các con đường, ngõ hẻm nhặt ve chai bán lấy tiền trị bệnh khớp. Thế nhưng nửa năm nay, cô Hoa phải “nằm nhiều hơn ngồi” vì căn bệnh đau khớp trở nặng sau nhiều lần cô bị choáng và té ngã trong lúc đi nhặt ve chai. Dù đã rất hạn chế di chuyển, nhưng mỗi lần dò dẫm gượng đứng lên sinh hoạt cá nhân, gân chân cô lại bị co giật liên tục.
Cô Hoa không có người thân, lại không muốn làm phiền người khác vì hoàn cảnh bệnh tật của mình nên mọi việc phải tự lo. Sức khỏe cô ngày một yếu, nhưng cô ngại đi khám bệnh dù rất muốn, sợ rằng chẩn đoán bệnh nặng thì không biết lấy tiền đâu để điều trị.
Mọi giúp đỡ xin gửi về Báo Sài Gòn Giải Phóng, 432-434 Nguyễn Thị Minh Khai, phường 5, quận 3, TP Hồ Chí Minh; ĐT: (028) 22111263. Chủ tài khoản: Báo Sài Gòn Giải Phóng: 310.10000.231438 Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam chi nhánh TP Hồ Chí Minh hoặc 000170406009199 Ngân hàng TMCP Sài Gòn Công thương (Hội sở). Nội dung: HCCG 22-26.
Nguồn SGGP: https://sggp.org.vn//gia-canh-neo-don-benh-tat-cua-mot-co-giao-810509.html