Những chiếc xe bánh xích M548 do Mỹ sản xuất (Na Uy gọi là NM199) ngoài chức năng vận tải đạn được trên chiến trường còn có thể sử dụng làm khung bệ mang pháo tự hành hay tên lửa phòng không.
Cần lưu ý, M548 chính là một biến thể sử dụng khung gầm xe thiết giáp chở quân M113 nổi tiếng, tuy nhiên nó lại không được bọc thép như "người họ hàng xa".
Quá trình phát triển M548 bắt đầu từ năm 1965 và hoàn thành một thời gian ngắn sau đó. Được thiết kế như một phương tiện vận tải đa dụng, M548 chuyên đảm nhiệm vai trò mang hàng hóa, đạn được cho các đơn vị chiến đấu ở tiền tuyến.
M548 được điều khiển bởi kíp lái 4 người trong đó có 1 lái chính, xe có trọng lượng 12,88 tấn; tải trọng hàng hóa lớn nhất 5,45 tấn; chiều dài 5,75 m; chiều rộng và chiều cao cùng là 2,86 m vì vậy phương tiện này có vẻ bề ngoài trông rất vuông vắn.
"Trái tim" của M548 là động cơ Detroit Diesel 6V53 6 xi lanh với công suất tối đa 210 mã lực lắp ngay sau cabin, cho tốc độ lớn nhất 61 km/h trên đường tốt, tầm hoạt động 480 km.
Xe leo được dốc 60%, đi trên mặt phẳng nghiêng 30%, vượt vật cản thẳng đứng cao 0,56 m, vượt hào rộng 1,67 m. Vũ khí trang bị chỉ bao gồm 1 súng máy 12,7 mm hoặc 7,62 mm gắn trên nóc cabin để tự vệ.
Chiếc xe vận tải bánh xích này có áp lực lên mặt đất thấp, hoạt động rất tốt trên dải địa hình gồ ghề, đặc biệt hơn nó có khả năng bơi trực tiếp bằng xích khá tốt.
M548 có thể vận chuyển dễ dàng bằng máy bay vận tải C-130 Hercules. Ngoài ra chiều cao của xe còn có thể giảm được bằng cách tháo bỏ tấm vải bạt đồng thời gấp kính chắn gió xuống.
Dựa trên M548, đã có một số phương tiện chuyên dụng khác được tạo ra như xe cứu kéo, xe rải mìn. Ngoài ra xe còn một biến thể hạng nặng với 6 hàng bánh chịu lực hai bên.
Trong biên chế Quân đội Ukraine, những chiếc M548 được dự đoán sẽ làm khung bệ mang pháo S-60 AZP 57 mm, pháo chống tăng MT-12 100 mm... thay cho khung gầm xe tải bánh lốp Ural-375 kém vững chắc hơn.
Bạch Dương