Hành trình vượt qua nỗi sợ hãi, trở thành phiên bản hoàn hảo nhất của chính mình

Trịnh Phương Thảo (sinh năm 2001 tại Thái Nguyên) là sinh viên năm 4 ngành Dược học Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên. Khu nhà Thảo sinh sống là khu khai thác than, khoáng sản mỏ than Khánh Hòa. Bố làm công nhân, mẹ làm nội trợ ở nhà. Là con út trong nhà nên cô được bố mẹ khá chiều chuộng. Theo Thảo cô đang có tính cách trẻ con và hay lo sợ với những khó khăn vì chưa từng được biết hay nói cách khác là ít được va chạm xã hội và chưa từng trải đời.

Những nỗi sợ, những người bạn, ánh sáng và ngọn lửa

Đầu năm 2020, kỳ học đầu tiên của năm thứ nhất là khoảng thời gian tồi tệ nhất của mình. Do mới vào trường, còn nhiều bỡ ngỡ về phương pháp học, về kiến thức mới, do đại dịch COVID - 19, mình được nghỉ học và thực hiện cách ly toàn xã hội. Có nhiều vấn đề xảy đến với mình làm cho cuộc sống mình xáo trộn. Mình mất định hướng về tương lai, nghi ngờ bản thân mình liệu có đang chọn đúng con đường, ngành nghề mình đang chọn có thực sự phù hợp không? Sao mọi điều không tốt đẹp lại đến cùng một lúc như vậy? “kém cỏi”, “vô dụng”, “chẳng làm được gì ra trò”, “thất bại” đó là những gì mình đã nói với bản thân trong nhiều ngày tháng. Có những đêm mình chỉ suy nghĩ và lại khóc, lại suy nghĩ và lại thấy bế tắc. Cảm giác trước mắt mình toàn là màu đen, mình bất lực vì chẳng thể tìm lối ra.

Trịnh Phương Thảo (sinh năm 2001 tại Thái Nguyên) là sinh viên năm 4 ngành Dược học Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên.

Trịnh Phương Thảo (sinh năm 2001 tại Thái Nguyên) là sinh viên năm 4 ngành Dược học Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên.

Mình tìm đến những người anh chị, những người bạn, họ lắng nghe và cho mình lời khuyên: “Cứ làm đi em, tương lai mình chẳng ai biết trước được gì, mình sống cho ngày hôm nay đã, ngày mai như nào thì mình sẽ tính tiếp. Em có thể làm được, chỉ là em đang suy nghĩ quá nhiều và quá sợ hãi. Mình phải thử thì mới biết đâu là đúng, đâu là sai. Sai thì mình sẽ sửa, chả sao cả”. Câu nói của các chị như ánh sáng rọi vào khoảng không tăm tối của mình, nhờ ánh sáng ấy mà mình được mở rộng tầm nhìn và tiếp tục bước đi.

Tháng 7 năm 2020, mình tham gia Chiến dịch tình nguyện Mùa hè xanh 2020, được hoạt động cùng thầy cô và anh chị, được theo dõi, quan sát quá trình khám chữa bệnh của các Y Bác sĩ, mình hiểu hơn về nghề Y và hiểu hơn về con đường tương lai. Mình tham gia cuộc thi Tài năng Anh ngữ cấp Trường lần thứ V năm 2020 và đội thi của mình giành được giải Nhất, trước đó mình còn rất rụt rè khi tham gia, vì mình sợ mình nói không hay, mình làm không tốt, mình sợ mình sẽ làm cản trở thành tích của đồng đội.

Bước sang năm thứ ba vào tháng 7 năm 2021, sau quá trình tham gia hoạt động, mình được trải nghiệm và học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm từ thầy cô, anh chị và các bạn trong trường. Nhận được sự tin tưởng và tín nhiệm từ thầy cô và anh chị, mình được chị Phạm Thị Hoài Chi đề cử vào vị trí Phó Bí thư Liên chi Đoàn trong nhiệm kỳ 2022 – 2024. Cũng cùng khoảng thời gian đó, chị Nguyễn Thị Ngọc Ánh – Nguyên Chủ nhiệm Câu lạc bộ Ngoại Ngữ PEC cũng đề cử mình vào Ban chủ nhiệm với mong muốn mình có thể đồng hành cùng anh chị phát triển Câu lạc bộ. Cô nhóc sợ hãi trước những thử thách khó khăn và không dám xé lớp bọc để mở rộng vùng an toàn của bản thân xuất hiện. Nỗi băn khoăn lại kéo đến, mình sợ thất bại, sợ không làm được việc, mình cảm thấy năng lực bản thân còn yếu kém rất nhiều so với anh chị. Mình sợ sai, sợ cái sai của mình sẽ mang đến rắc rối cho mọi người... Mình phải đưa ra lựa chọn để tập trung làm một cách tốt nhất, nhưng lựa chọn nào với mình cũng đều khó khăn.

Cô là Phó Bí thư Liên chi Đoàn khoa Dược.

Cô là Phó Bí thư Liên chi Đoàn khoa Dược.

Lại là nhiều ngày suy nghĩ và mình may mắn khi tìm được cuốn sách “Không phải chưa đủ năng lực mà là chưa đủ kiên định”, trong cuốn sách có câu: “Thắng được người là kẻ có sức lực, thắng được mình là kẻ mạnh mẽ”. Câu nói như ngọn lửa truyền thêm nhiệt trong trái tim mình. Mình đã quyết định sẽ phấn đấu với cả vai trò là một Phó Bí thư Liên chi Đoàn và vai trò trong Ban chủ nhiệm Câu lạc bộ. Tháng 10 năm 2021 mình chính thức được kiện toàn vào Ban chủ nhiệm Câu lạc bộ Ngoại ngữ PEC với chức danh Ủy viên BCN.

Tháng 3 năm 2022, Đại hội Đại biểu Liên chi Đoàn khoa Dược lần thứ IV nhiệm kỳ 2022 – 2024, được sự tín nhiệm từ các đồng chí trong khoa, mình chính thức trở thành Phó Bí thư Liên chi Đoàn khoa Dược. Mình hiểu rằng trách nhiệm, trọng trách của mình sẽ lớn hơn, công việc, khó khăn và thử thách đến cũng sẽ nhiều hơn. Mình bỡ ngỡ với nhiều sự thay đổi, những điều mình chưa được tiếp xúc bao giờ. Đã có những sai sót xảy ra, những chương trình còn nhiều lỗi, những văn bản còn soạn sai, đã có những ngày tháng mình sống cùng deadline, những lúc vừa ôn thi cuối kỳ, vừa làm chương trình và các hoạt động, những lúc quá áp lực mà chẳng thể chia sẻ, mình chỉ có thể bật khóc. Điều mình sợ hãi trước đó thực sự đến, kết quả học tập không như mong muốn, công việc làm cũng không hiệu quả, cảm thấy cố gắng thế nào cũng không đủ.

Mình đã từng muốn bỏ cuộc và dừng lại, đã từng muốn ích kỷ bỏ hết mọi thứ lại phía sau. Có những cuộc gọi đến hơn 2 giờ sáng với chị Chi và chị Ánh để tâm sự và trút bỏ mọi nỗi niềm của mình. Các chị tiếp thêm cho mình ánh sáng và ngọn lửa. Hải Yến có nói với mình: “Tao rất hâm mộ mày và rất quý mày, mày cái gì cũng có thể làm được, ngày biểu quyết chọn vào Ban chủ nhiệm, tao nhớ rõ mày đã từng hứa rằng mày sẽ phấn đấu để giúp Câu lạc bộ phát triển hơn, cả một quá trình đã cố gắng, sao tự nhiên bảo bỏ là bỏ được”. Sau những thất bại và những điều không may, mình vẫn có gia đình, có những người bạn đồng hành và là điểm tựa.

Cứ làm đi, cứ đi đi, cứ tìm đi, bạn sẽ thấy phiên bản hoàn hảo của mình

Bốn năm được học tập và tham gia hoạt động tại Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên, được đi và được gặp gỡ những thầy cô giáo giỏi, bạn sinh viên xuất sắc, mình không chỉ mở rộng tầm nhìn, kiến thức mà còn nâng cấp bản thân lên một bậc cao hơn. Có cơ hội được học hỏi kinh nghiệm từ thầy cô, từ các anh chị và bạn bè, mình đều tiếp thu và sửa đổi những điều bản thân còn thiếu sót. Từ một cô sinh viên không rõ về cách đánh văn bản theo quy chuẩn hay còn kém về tin học, từ không nắm bắt rõ về quá trình tổ chức một chương trình là như thế nào, mình đã được rèn luyện, rút kinh nghiệm để thành thạo với công việc.

Mình biến nỗi sợ hãi của mình thành động lực, sai ở đâu mình sửa ở đó, ngã ở đâu đứng lên ở đó. Mình nhận ra tuổi trẻ mình ngắn lắm, nếu có cơ hội hãy cứ đón nhận, cứ thử đi, cứ làm đi rồi mới thấy được khả năng thực sự của mình đến đâu, mình có thể làm những gì. Có đôi lúc mình phải tự Wow với bản thân: “À hóa ra cũng chả khó như mình từng nghĩ, cũng không khó lắm. Hóa ra mình còn có thể làm được”. Mình thử sức với nhiều vai trò mới: làm MC, tham gia đội nhảy, đội múa, tham gia cuộc thi vẽ, đi làm trợ giảng cho Trung tâm Anh ngữ,...

Thầy mình bảo: “Tham gia hoạt động, phong trào, công tác Đoàn - Hội nhưng các em cũng cần phải tập trung học sâu và rộng về chuyên môn của mình, lấy những kinh nghiệm đã có để phát triển chuyên môn tốt nhất”. Với đặc thù và tính chất của ngành Y, mình biết rằng trách nhiệm, sự cẩn thận và chính xác trong công việc là điều vô cùng quan trọng, sai một li có thể ảnh hưởng đến là tính mạng của bệnh nhân. Mình càng trân quý cơ hội được học tập, thực hành trong nhà trường cũng như được thực hành ngoài cộng đồng qua các đợt tình nguyện tại vùng sâu, vùng xa, vùng khó khăn để được vững chuyên môn hơn nữa.

Cô thử sức với nhiều vai trò mới: làm MC, tham gia đội nhảy, đội múa, tham gia cuộc thi vẽ, đi làm trợ giảng cho Trung tâm Anh ngữ,...

Cô thử sức với nhiều vai trò mới: làm MC, tham gia đội nhảy, đội múa, tham gia cuộc thi vẽ, đi làm trợ giảng cho Trung tâm Anh ngữ,...

Trên hành trình tìm phiên bản hoàn hảo nhất của bản thân, sẽ có chông gai, có gập ghềnh, có sỏi đá, có thể sẽ có một vài vết sẹo, một vài nỗi đau, có thể cơn giông sẽ ập đến và cuốn đi những điều bạn đã mất nhiều thời gian để gây dựng. Hãy vững tin vào mình bạn nhé. Hãy giữ trong mình một trái tim nóng, một cái đầu lạnh, một đôi chân chắc khỏe để vững bước trên con đường của mình. Nếu mệt, hãy dừng lại nghỉ ngơi và đi tiếp. Nếu ngã, hãy tìm điểm tựa để đứng lên. Hãy để chính mình tìm ra phiên bản hoàn hảo nhất của bản thân chứ không phải là nhào nặn phiên bản của mình theo những gì mà mọi người muốn bạn trở thành như vậy.

“You don’t have to try to become anyone else, you just be you and being you, being authentic, being individusal is enough” - Khánh Vy.

Thành tích của Phương Thảo:

- Chức vụ: Ủy viên Ban Chấp hành Đoàn TNCS Hồ Chí Minh Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên; Phó Bí thư Liên chi Đoàn khoa Dược; Ủy viên Ban chủ nhiệm Câu lạc bộ Ngoại ngữ PEC;

- Khen thưởng vì “Đã có thành tích xuất sắc trong công tác Hội và phong trào sinh viên nhiệm kỳ 2020 - 2023” của Ban Chấp hành Hội sinh viên Việt Nam Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên;

- Khen thưởng vì “Đã có thành tích xuất sắc trong công tác Hội và phong trào sinh viên nhiệm kỳ 2020 - 2023” của Ban Chấp hành Liên chi Hội khoa Dược Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên;

- Khen thưởng vì “Đã có thành tích xuất sắc trong công tác Đoàn và phong trào thanh niên nhiệm kỳ 2019 - 2022” của Ban chấp hành Đoàn TNCS Hồ Chí Minh Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên;

- Khen thưởng vì “Đã có thành tích xuất sắc trong công tác Hội và phong trào sinh viên năm học 2021 - 2022” của Ban Chấp hành Hội sinh viên Việt Nam Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên;

- Khen thưởng vì “Đã có thành tích xuất sắc trong công tác tình nguyện Thiếu niên nhi đồng 2022” của Ban Chấp hành Hội sinh viên Việt Nam Trường Đại học Y - Dược, Đại học Thái Nguyên;

- Giấy khen vì “Đã có thành tích xuất sắc trong Chiến dịch Tình nguyện mùa đông năm 2022” của BCH xã Tràng Xá, huyện Võ Nhai, tỉnh Thái Nguyên;

- Hiện là Chủ nhiệm đề tài nghiên cứu khoa học Xây dựng cơ sở tiêu chuẩn cho cao lỏng chè dây thu hái tại Thái Nguyên;

- Giấy khen đoàn viên ưu tú năm học 2021 - 2022.

Tú Chân (Ghi)

Nguồn SVVN: https://svvn.tienphong.vn/hanh-trinh-vuot-qua-noi-so-hai-tro-thanh-phien-ban-hoan-hao-nhat-cua-chinh-minh-post1544008.tpo