Hương nhãn
Tháng Tư về, mang theo những giọt sương tinh khôi lặng lẽ đọng trên mái nhà, ấp ôm không gian trong cái se lạnh dịu dàng của phố núi. Pleiku tỉnh giấc giữa sắc trời tĩnh lặng mà chất chứa bao xao xuyến.
Trên những con phố nhỏ, tôi chợt dừng chân khi bắt gặp những tán nhãn già cỗi nở rộ sắc hoa vàng, tựa như nhuộm đầy dấu ấn thời gian. Hương nhãn phảng phất, len lỏi qua từng con hẻm nhỏ, vương trên mái hiên, dịu nhẹ nhưng vương vấn. Mùi hương ấy như một lời gọi mời lữ khách lặng ngắm và cảm nhận nhịp thở dịu dàng của phố núi giữa guồng quay hối hả.
Những cây nhãn cổ thụ vẫn đứng đó, trầm mặc và bền bỉ trước bao biến thiên của thời gian. Lớp vỏ xù xì, những rễ cây ngoằn ngoèo bám sâu vào lòng đất, tán lá xanh um che mát cả một góc phố. Mùa nối mùa, chúng lặng lẽ tiễn đưa năm tháng đi qua, để rồi khi tháng Tư về, những chùm hoa vàng nhạt lại bung nở, đánh thức một phần ký ức tưởng chừng đã ngủ quên. Cánh hoa nhỏ bé rung rinh theo làn gió nhẹ, như những dải lụa mềm buông rơi giữa không trung, mang một vẻ đẹp khiêm nhường nhưng đầy cuốn hút.
Không rực rỡ như phượng vĩ, chẳng nồng đượm như hoa sữa, hoa nhãn tỏa hương một cách nhẹ nhàng, thanh thoát, lặng lẽ chinh phục lòng người bằng sự dung dị và hoài niệm.

Cây nhãn cổ thụ tại góc đường Wừu và Võ Thị Sáu, TP. Pleiku. Ảnh: Q.T
Không chỉ làm đẹp cho phố phường, hoa nhãn còn đem đến mùi hương vấn vít, gợi lên bao ký ức xa xưa. Khi hoa nở, những đàn ong lại kéo về, cần mẫn hút mật, tạo nên một bức tranh thiên nhiên hài hòa giữa đất trời. Hương nhãn không chỉ là nét chấm phá cho cảnh sắc Pleiku thêm thơ mộng mà còn trao tặng những giọt mật tinh túy, ngọt lành.
Mỗi sớm mai, khi màn sương còn đọng trên những tán lá, hương hoa nhãn theo làn gió mát lan tỏa khắp không gian, hòa quyện cùng mùi cà phê đậm đà tỏa ra từ những quán nhỏ ven đường. Trong khoảnh khắc ấy, thiên nhiên và phố thị dường như giao thoa, tạo nên một bản hòa ca đầy cảm xúc. Hương nhãn thoảng nhẹ, hương cà phê nồng ấm, tất cả hòa quyện trong sự tĩnh lặng của buổi sớm tinh mơ, như thể níu bước người qua, mời gọi họ chậm lại một chút để lắng nghe nhịp thở phố núi. Mùi hương ấy tựa như một mảnh ký ức thân quen, đưa con người trở về với những tháng năm cũ kỹ nhưng an yên.
Nhấp một ngụm cà phê ấm nóng, tôi lắng nghe câu chuyện của những người dân nơi đây. Qua từng lời kể chân thành, tôi mới hiểu rằng những cây nhãn già cỗi không chỉ đơn thuần là bóng mát ven đường, mà còn là chứng nhân lặng lẽ của thời gian, lưu giữ trong mình bao thăng trầm của phố núi. Ngày ấy, Pleiku chưa rộn rã như bây giờ, vườn nhãn xanh mướt một góc trời với những chùm quả trĩu cành từng là niềm vui của biết bao thế hệ.
Thời gian dần trôi, phố thị mở rộng, khu vườn nhãn một thời cũng dần nhường chỗ cho những con đường lớn, những công trình hiện đại. Song, một vài gốc nhãn già vẫn đứng đó, trầm mặc trước vòng quay hối hả của phố phường. Và dẫu cho bao đổi thay, mỗi độ tháng Tư về, hoa vẫn tỏa hương dịu dàng trong gió, như một lời thì thầm của quá khứ vọng về, gợi nhắc một phần ký ức đã khắc sâu trong tâm hồn người Pleiku, bình dị mà thấm đượm yêu thương.
Có những mùi hương, một khi đã in sâu vào ký ức, sẽ trở thành một phần không thể thiếu của tâm hồn. Hương hoa nhãn Pleiku chính là như thế. Ai đã một lần thấm đẫm trong hương hoa ấy chắc hẳn chẳng thể nào quên. Họ mong đợi giây phút được hít hà mùi hương thanh khiết, nhấp ngụm cà phê nóng, lặng lẽ ngắm nhìn những chùm hoa vàng nhạt khẽ rung rinh trong nắng sớm. Và cứ thế, hoa nhãn tháng Tư không chỉ là dấu hiệu của sự chuyển mùa, mà còn là khoảnh khắc đáng nhớ trong lòng những ai yêu Pleiku, yêu những điều bình dị mà đong đầy xúc cảm.
Nguồn Gia Lai: https://baogialai.com.vn/huong-nhan-post319882.html