Khác biệt về đẳng cấp

Ðội tuyển Việt Nam đã có những bước tiến dài trong những năm qua. Tuy nhiên vẫn còn một khoảng cách với các đội bóng hàng đầu châu lục. Tối thứ Năm, Nhật Bản đã chỉ ra điều đó.

Các cầu thủ Việt Nam đã có một trận đấu đầy nỗ lực trước đối thủ vượt trội về đẳng cấp

Có một khoảnh khắc ở phút 50, khi Quang Hải xử lý vô cùng kỹ thuật, mang đến cơ hội phản công cho Việt Nam. Thế nhưng ngay khi bóng đến chân Hồng Duy, hai hậu vệ Nhật Bản đã hình thành thế gọng kìm khiến hậu vệ trái của HAGL không thể đưa ra quyết định chính xác.

Đó là ví dụ điển hình, giải thích cho việc tại sao chúng ta không thể tiếp cận cầu môn Nhật Bản. Cầm bóng áp đảo và chủ động tấn công nhưng đội quân của HLV Hajime Moriyasu áp sát nhanh chóng khi đối phương có bóng, đồng thời lùi về và thu hẹp khoảng trống. Việt Nam hoặc mất bóng, hoặc thực hiện các cú sút xa vội vàng.

Tình huống mà Việt Nam tới gần bàn thắng nhất là phút 90. Một pha bóng lộn xộn đã đặt Xuân Trường vào vị trí rất tốt để dứt điểm nhưng giống như những đồng đội trước, nó quá thiếu chính xác. Sự điềm tĩnh là thứ chúng ta thiếu, còn Nhật Bản lại có thừa.

Trong khi đó, mặc dù chơi với thế trận phòng ngự nhưng hàng thủ Việt Nam để lộ quá nhiều khoảng trống. Kỹ năng di chuyển, lôi kéo các hậu vệ và mở ra không gian của Nhật Bản là quá tốt. Họ sắc bén, hiệu quả khi phản công. Như ở bàn thắng mở tỷ số phút 17. Chúng ta đơn giản là không thể ngăn chặn. Tốc độ, chất lượng kỹ thuật và sự chuẩn xác của Takumi Minamino cùng Junya Ito ở một tầm rất khác.

Mỗi pha lên bóng của Nhật Bản là mỗi lần khung thành Tấn Trường bị đe dọa. Nhật Bản không ghi thêm bàn thắng chỉ vì khâu dứt điểm của họ thực sự có vấn đề, điều đã thể hiện kể từ khi Vòng loại cuối World Cup bắt đầu. Khi họ làm tốt điều đó, tình huống Junya Ito đưa được bóng vào lưới phút 41, VAR lại nói không.

Tất cả nói lên sự khác biệt rất lớn về đẳng cấp giữa hai đội. Các học trò của HLV Park Hang-seo có thừa sự quyết tâm. Họ khát khao có điểm sau 4 trận thất bại liên tiếp và được tiếp thêm sức mạnh bởi 12.000 khán giả có mặt tại Mỹ Đình. Những tình huống lăn xả, chiến đấu quên mình của Quế Ngọc Hải, của Tấn Trường là minh chứng.

Nhưng trong buổi tối thứ Năm, chúng ta phải đối mặt với thời khắc của sự thật, rằng khoảng cách với Nhật Bản thực sự quá xa. Tinh thần mạnh mẽ giúp Việt Nam có màn trình diễn không tệ, đồng thời cũng tránh được một thất bại nặng nề, nhưng không đủ để tạo nên cú sốc. Kinh nghiệm, tài năng, cộng với nền tảng thể lực tốt của Nhật khiến họ vượt trội chúng ta cả trong cuộc chiến cá nhân lẫn tập thể. Hệ thống và cấu trúc của họ cũng nhuần nhuyễn đến mức sự thiếu chuẩn bị và cả mệt mỏi sau những chuyến bay dài cũng không ảnh hưởng nhiều đến phong độ.

Trong cuộc tiếp đón Saudi Arabia vào ngày 16/11 tới, và trong 4 trận cuối của Vòng loại World Cup 2022, đó là hành trình học hỏi trong lần đầu thử thách ở đấu trường lớn. Các chàng trai của chúng ta tiếp tục kiên trì theo đuổi mục tiêu giành điểm. Một khi còn cơ hội, họ quyết không từ bỏ.

Mặc dù vậy, không có gì phải bi quan. Cái cách mà đội quân của HLV Park Hang-seo đã thể hiện mang đến nhiều dấu hiệu tích cực. Ít nhất chúng ta không vào sân để tử thủ, thậm chí còn mạo hiểm chơi với tuyến phòng ngự đẩy cao. Nó không mang lại kết quả nhưng cho thấy sự thay đổi lớn về tư tưởng và cách tiếp cận. Khác với quá khứ, Việt Nam bây giờ đối mặt đội bóng lớn với tâm lý không nhược tiểu. Họ có tham vọng và dám ước mơ.

Bên cạnh đó, những thất bại phải hứng chịu trước đó không làm những chiến binh Sao Vàng nản lòng. 90 phút trước Nhật Bản tiếp tục là các bước chạy không ngừng từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc trận đấu. Mọi thời điểm họ luôn tìm kiếm kết thúc tốt đẹp hơn.

Thanh Hải

Nguồn Tiền Phong: https://tienphong.vn/khac-biet-ve-dang-cap-post1392383.tpo