Món quà 'Hoàng thử'
Ngày cuối năm, trong dòng người hối hả mua sắm Tết, nhất là mua vàng lấy lộc, tiệm vàng của gia đình bà Ngọc Bích chộn rộn người ra, kẻ vào. Đến Tết năm nay, bà Bích tròn 50 tuổi. Dù người làm không thiếu, nhưng bà vẫn thích trực tiếp đứng quầy bán hàng, vừa bán vừa dõi nhìn phố chợ tấp nập người, xe chở hàng qua lại.
XẾ trưa, một thanh niên gần 30 tuổi ăn mặc lịch sự, áo sơ mi bỏthùng, chạy chiếc SH đỏrực trờ tới, dựng trước tiệm vàng. Anh ta bước vào, nói cần mua trang sức cógiá trị cao đểlàm quà mừng sếp, nhân dịp công ty tổ chức tiệc tất niên. Bà Bích nhìn khách thăm dò rồi hỏi: “Thế em muốn món quà trị giá bao nhiêu? Ở tiệm chị có nhiều món “nam trang” đẹp lắm!”. Vịkhách đáp: “Dạ, khoảng 1 cây vàng thôi chị. Em thanh toán bằng chuyển khoản qua internet banking cho nhanh, chị nhé!”.
Cũng đang sửdụng dịch vụinternet banking đểgiao dịch mua hàng, trảtiền điện, nước… nên bà Bích đồng ý. Bàlấy một số mẫu cà rá nạm hột cẩm thạch, lắc đeo tay dây xích, dây chuyền cẩn mặt đá quý, đặc biệt là một số mẫu của năm Týnày có tên phong thủy là “Hoàng Thử” (tức chuột vàng) cho khách xem.
Vừa chọn hàng, người thanh niên vừa giới thiệu mình tên Phát, làm việc tại một công ty môi giới bất động sản gần đó. Cuối cùng, Phát đồng ýmua mẫu con chuột bằng vàng mang trên lưng hạt ngọc bằng đá màu đỏtrị giá 50 triệu đồng. Bà Bích đùa: “Sếp mà nhận được thì sang năm thăng chức cho em nhá!”. Phát trả lời: “Tụi em mấy đứa hùn lại, nên tính ra cũng vừa túi tiền…”. Bà Bích cười rồi cung cấp số tài khoản ngân hàng thường dùng để giao dịch trong kinh doanh cho Phát.
Phát lấy điện thoại ra bấm bấm, thực hiện lệnh chuyển tiền vào số tài khoản do bà Bích cung cấp. Thực hiện thao tác xong, Phát chụp lại màn hình giao dịch rồi đưa điện thoại cho bà Bích xem, nói đã chuyển tiền xong. Tuy nhiên, không hiểu do nguyên nhân gìmàviệc giao dịch chưa hoàn tất. Bà Bích kiểm tra điện thoại, thấy không có tin nhắn báo tài khoản vừa nhận khoản tiền hàng nên không đồng ýgiao hàng. Bànói: “Thôi, em chịu khó ra ngân hàng rút tiền về trả cho chị cũng được”.
Nghe vậy, Phát cầm điện thoại lên kiểm tra thì màn hình vụt tắt. Phát nói: “Thôi chết, chắc em nhập sai thông tin tài khoản của chị nên lệnh chuyển tiền không thành công. Mà bây giờđiện thoại của em hết pin rồi, chị có thểcho em mượn điện thoại đểkiểm tra xem em có gửi nhầm cho ai không? Sẵn tiện em chụp ảnh “con Hoàng Thử” này gửi cho bạn bên công ty em coi trước?”. Bà Bích nghĩ khách thiệt tình nên đưa điện thoại cho Phát mượn.
Phát dùng điện thoại của bà Bích, rồi lướt nhanh vào hộp tin nhắn trong điện thoại, thấy cótin nhắn do Ngân hàng VP Bank gửi đến báo thông tin số dư và tên tài khoản của bà Bích. Y nhanh chóng sao chép nội dung tin nhắn này rồi gửi đến số điện thoại của mình. Lúc này, Phát lưu số điện thoại của mình vào danh bạđiện thoại của bà Bích, nhưng đặt tên là “VP Bank” (giả tên tổng đài ngân hàng này). Do Phát thao tác rất nhanh, hơn nữa lúc này có khách vào mua vàng liên tục nên bà Bích không để ý.
Phát chụp mẫu “con chuột vàng” vàgửi hình cho bạn qua tin nhắn MMS rồi trả điện thoại cho chủ tiệm vàng. Y trởra xe, mởcốp lấy cục sạc dựphòng, quay vào cắm vô điện thoại, cố tình cho bà Bích thấy màn hình điện thoại sáng lại, rồi nói: “Bây giờ mà ra ngân hàng cũng hết giờ làm việc. Chị có tài khoản Ngân hàng VP Bank không, đêẻm chuyển tiền mua vàng, vì chuyển cùng hệ thống sẽnhận được tiền ngay?”. Bà Bích liền đọc số tài khoản của mình tại Ngân hàng VP Bank cho Phát ghi.
Phát mởđiện thoại bấm tiếp như đang thực hiện lệnh chuyển tiền. Kỳ thực gãsoạn tin nhắn có nội dung chuyển tiền thành công (giống như thông báo của Ngân hàng VP Bank mày vừa sao chép), gửi đến số điện thoại của bà Bích. Do Phát đã cài số điện thoại của mình trong máy bà Bích với tên “VP Bank”, nên khi bà Bích đọc được tin nhắn: “VP Bank thông báo số dư tài khoản được cộng thêm 50 triệu đồng” thì tin tưởng Phát đã chuyển tiền vào tài khoản của mình. Bà vui vẻđặt món quà vào cái hộp bằng nhung rồi đưa cho Phát.
Như sực nhớ ra, Phát tiếp tục hỏi mua 1 cây vàng đểdành tặng cha mẹ sáng mùng 1 Tết, nữtrang tặng vợ. Hắn lại giở “chiêu” vàthanh toán bằng cách dùng điện thoại gửi tin nhắn với nội dung chuyển tiền thành công vào tài khoản đến điện thoại của chủ tiệm. Tổng số vàng, trang sức màPhát mua của bà Bích lên tới 5 cây vàng. Lòng bà Bích vui như hội, cuối năm mà bán buôn được như vầy thìcoi như sang năm cứngồi nhàmàhưởng lộc! Gói ghém hàng cho khách xong, bà còn tặng Phát một bao lì xì trong có10 USD, gọi là “đểdành lấy hên” cho ngày đầu năm mới.
Sựviệc chỉvỡlở vào chiều 30 Tết. Sau khi đóng cửa tiệm, dọn dẹp nhà cửa, bày biện, trang trí mâm quả chuẩn bị đón Giao thừa, bà Bích thư thái ngồi trên bộ salon êm ái, vừa xem tivi chương trình xuân, vừa bấm điện thoại kiểm tra tài khoản. Khi bà kiểm tra đến tài khoản Ngân hàng VP Bank thì giật mình, hoảng hốt phát hiện không cósố tiền bán vàng cho Phát trong tài khoản. Vội vàng liên lạc với tổng đài ngân hàng, bà mới hiểu ra mình vừa bị “lừa một cú đau điếng”.
Tết này, kểnhư bà Bích ăn Tết kém ngon. Gặp bạn bè, sau câu chúc mừng năm mới, bà kểlại câu chuyện đểmọi người cảnh giác và cũng xem như tưạn ủi mình là “của đi thay người”!n
Nguồn CA TP.HCM: http://congan.com.vn/vu-an/canh-giac/mon-qua-hoang-thu_86574.html