Nên duyên nhờ một lần... đi mua thuốc
Bức ảnh cưới của vợ chồng Thiếu tá Dương Văn Tùng, Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 3, Trung đoàn 2 (Sư đoàn 395, Quân khu 3) với chị Nguyễn Thị Thu, dược sĩ, hiện đang làm tại Nhà thuốc số 12 (phường Thái Học, thành phố Chí Linh, tỉnh Hải Dương) được treo trang trọng trong căn phòng nhỏ của anh chị, ai cũng trầm trồ khen ảnh cưới của họ thật đẹp. Để có bức ảnh cưới đó, là mối tình đến rất tự nhiên trong một lần Tùng về quê nghỉ phép.
Quen biết và có dịp công tác cùng Thiếu tá Dương Văn Tùng đã lâu, nhưng đến tận hôm nay tôi mới có dịp về thăm mái ấm của đôi vợ chồng trẻ. Nhâm nhi chén trà xanh, cùng anh ôn lại kỷ niệm, tôi thấy mặc dù lâu ngày mới gặp lại, song cách nói chuyện hóm hỉnh, vui tươi của Thiếu tá Dương Văn Tùng không lẫn đi đâu được. Khi được hỏi về câu chuyện tình của vợ chồng mình, anh hài hước tâm sự: “Hôm nay cuối tuần, mình vừa về thăm gia đình, tiện thể qua nhà thuốc đón vợ và qua đơn vị chơi luôn. Cũng chính nơi này, cách đây 6 năm, mối tình của vợ chồng mình xe duyên trong một lần đi mua thuốc chữa bệnh tại nhà thuốc nơi cô ấy làm việc…”.
Anh kể lại câu chuyện: “Vào tháng 2-2013, khi ấy mình vừa ở Quảng Ninh về nghỉ phép, thấy bố mình kêu mệt, chóng mặt. Lúc ấy cả gia đình mới phát hiện ông bị cao huyết áp, nhưng trong nhà lại không còn thuốc đã mua để dự phòng từ trước. Cấp tốc ngay lúc đó, tôi lao ra khỏi nhà cầm theo đơn thuốc được các bác sĩ ở bệnh viện tỉnh Hải Dương kê từ tháng trước, khi ông đi khám bệnh. Tôi chạy xe máy, dọc theo các hiệu thuốc ở thành phố Chí Linh để mua. Thế nhưng đi 3-4 cửa hàng đều không có loại thuốc ấy. Đang thất vọng và lo lắng thì bất chợt vào đến đầu phố ngay gần khu vực nhà mình, tôi lại phát hiện ra một hiệu thuốc mới mở. Qua trao đổi về tình hình bệnh tình của người nhà mình, cô gái trẻ ở cửa hàng đã nhanh chóng tìm đúng loại thuốc mà tôi đang cần. Như để trấn áp sự lo lắng của tôi, cô bảo: “Nhà mình ở gần đây, anh để em đi cùng về xem sức khỏe của bác thế nào ạ!”. Rồi cô đóng tạm cửa hàng, ngồi lên xe cùng tôi về nhà để giúp gia đình chăm sóc bố tôi”.
Sau khi uống thuốc và nằm nghỉ ngơi một lát, sức khỏe của bố Tùng điều hòa trở lại bình thường, cô dược sĩ với dáng người nhỏ nhắn với mái tóc đen huyền ấy xin phép ra về. Cảm phục sự giúp đỡ nhiệt tình của cô gái trẻ, Tùng và gia đình mời cô ngồi lại nói chuyện, qua đây anh biết được cô dược sĩ ấy tên là Nguyễn Thị Thu, ít hơn mình 6 tuổi, mới chuyển về bán thuốc ở gần nhà mình gần một tháng nay. Khi cô ra về, hai người không quên lấy số điện thoại để tiện liên lạc.
Trở lại đơn vị, chàng sĩ quan trẻ và cô dược sĩ Nguyễn Thị Thu vẫn thường xuyên nhắn tin, gọi điện nói chuyện, hai người sẻ chia cho nhau về những vui buồn trong cuộc sống và công việc hàng ngày, qua đó giúp họ hiểu nhau hơn và không biết từ lúc nào tình yêu đã đến với họ như một điều hết sức tự nhiên. Hơn một năm sau ngày “ngỏ lời yêu”, đến cuối năm 2014, đôi bạn trẻ đã xây dựng gia đình, lễ cưới của họ diễn ra trong niềm hạnh phúc với sự chứng kiến của gia đình, bạn bè và đồng đội. Tuy hai vợ chồng luôn phải xa cách do đặc thù công việc anh hay phải vắng nhà, công tác xa, nhưng tình cảm họ dành cho nhau luôn nồng ấm, và câu chuyện “nên duyên nhờ một lần… đi mua thuốc” của hai người mãi là một kỷ niệm không thể nào quên được với anh. Chính từ nơi đây, anh đã tìm được “hậu phương vững chắc” của đời mình.