Nghe cháu mách: 'Bố bảo trả mẹ cho ông bà', bố tôi đến đón luôn

Cất ngờ con gái cầm điện thoại: 'Ông ơi, hôm qua bố làm mẹ khóc rồi bảo trả cho ông bà đấy', và chỉ 10 phút sau đã nghe thấy tiếng xe máy trước cổng…

Vợ chồng em không khắc tuổi nhưng lại hay khắc khẩu. Em nói thật lúc yêu mà biết thế thì còn lâu em mới lấy. Tại lúc yêu chồng em khác hoàn toàn, lúc nào cũng yêu chiều rồi nịnh nọt em các kiểu, đúng là cưới nhau về rồi vỡ mộng mọi người ạ.

Ghét nhất là những lúc lão đi uống say về có tí men trong người là bắt đầu lắm lời. Mà có phải nói vợ xong là thôi đâu, nói em chán xong lão lại lôi bố mẹ em ra, lần nào cũng bảo trả em về ngoại. Thế nhưng vợ chồng vẫn sống với nhau đã đến năm thứ 5 và có 1 đứa con gái nhỏ.

Em định năm nay chửa đứa thứ 2 để cho con bé có chị có em nhưng mỗi lần nghĩ tới gã chồng lúc mặt trăng, lúc mặt trời em lại chả muốn đẻ nữa. Mới tuần trước vợ chồng em đã cãi nhau một trận, lý do chẳng có gì, chỉ là lão đi uống với bạn về rồi thấy em chưa cơm nước thì kiếm cớ:

Anh muốn ăn thì anh tự nấu, tôi hầu người đi làm chứ không hầu người ăn nhậu. (ảnh minh họa)

Anh muốn ăn thì anh tự nấu, tôi hầu người đi làm chứ không hầu người ăn nhậu. (ảnh minh họa)

– Ở nhà chơi mà giờ này chưa cơm nước gì cho thằng này ăn hả? Cô định để tôi nhịn đói à, tôi trả cô về cho bố mẹ cô dạy lại, dạy con gái ngoan ngoãn tôi mới đón về.

– Anh muốn ăn thì anh tự nấu, tôi hầu người đi làm chứ không hầu người ăn nhậu. Bố mẹ tôi dạy tôi thành người tử tế, vì lấy phải anh không ra gì nên tôi mới thế.

– Kiến được người như thằng này là phúc của cô lớn lắm đấy nhá. Cái loại vợ gì mà chồng nói 1 thì cãi lại 2, cứ nhem nhẻm nhem nhẻm ấy hả. Cút… cút về ngay nhà cô…

Chồng hằm hằm kéo tôi đuổi ra ngoài khiến con gái sợ quá cứ ôm mẹ khóc. Tôi cũng đi, định đi cho chồng biết nhưng trời đổ mữa nên đành ôm con về vì sợ con ướt lại cảm. Về lại vừa khóc vừa cơm nước. Mấy hôm sau tôi đưa con sang ngoại chơi không biết nó kể gì với ông bà nhưng lúc về thấy bố hỏi tôi:

– Vợ chồng mày lại cãi nhau, nó lại đuổi đi à?

– Mấy chuyện linh tinh như cơm bữa ấy mà. Bố để ý làm gì.

Tôi biết tôi đi lấy chồng bố là người buồn và lo nhất vì hồi còn ở nhà ông yêu chiều tôi hết mực mà. Nhưng nói ra lại làm bố mẹ buồn nên tôi chẳng bao giờ kể, đợt này ông bà cứ hay hỏi han con bé nhà tôi nên con bé cũng kể chuyện, nó cũng biết kể rồi mà.

2 hôm trước chồng lại đi nhậu họp lớp cấp 3. Cũng đi từ 6 giờ sáng tới tận 6 giờ tối mới về. Tôi sốt từ đêm hôm trước nhưng chồng chẳng hỏi một câu, cả ngày tôi không nhấc người dậy nổi, phải gọi điện nhờ chị hàng xóm mua hộ thuốc với cháo về 2 mẹ con ăn. May con bé cũng ngoan, mẹ đổ ra bát tự xúc, là chủ nhật nó được nghỉ học nên cứ loanh quanh ở nhà với mẹ.

Chiều muốn dậy nấu cơm lắm nhưng người vẫn cứ đau ê ẩm nên tôi không tài nào dậy được, cứ mong chồng về đưa đi khám xem sao mà tối mịt anh ta mới về. Bước chân vào đến cửa chồng đã hét:

Ở nhà làm gì mà không bật điện lên. Cơm nước đâu mang ra cho tao ăn.

– Mẹ ốm chưa nấu bố ạ?

– Cái gì? Ốm á? Con mẹ mày lại lười lên trả vờ ốm chứ gì. Ở đâu có loại vợ lười như con mẹ mày không. Để tao vào tao lôi trả thẳng về cho ông bà ngoại mày dạy lại con mẹ mày.

– Bố đừng lôi mẹ mà, mẹ ốm mà…

Con bé cứ ôm bố nó khóc khiến tôi thương con vô hạn cố gắng gượng dậy ôm lấy con vì sợ bố nó say bố nó lại mạnh tay làm con đau. Chồng chửi bới 1 hồi thì say quá nằm vật ra giường, tôi chán chỉ biết ôm con khóc. Thương con, cố gượng dậy cắm cơm nấu chút gì ăn, những lúc này chỉ ước có một người chồng tử tế để nhờ vả.

Sáng hôm sau đang chuẩn bị cho con ăn sáng thì bố tôi gọi bảo chiều vào ông cho con cá mang về ăn sáng ông kéo, bất ngờ con gái cầm điện thoại bảo:

Ông ơi, hôm qua bố làm mẹ khóc rồi bảo trả cho ông bà đấy.

– Cái gì?

Và thật không ngờ chỉ đúng 10 phút sau tôi thấy xe máy của bố đỗ ngay trước cổng nhà, chồng tôi lúc đó vừa đánh răng rửa mặt xong. Ông dựng xe mở cổng đi thẳng vào trong nhìn thẳng mặt con rể:

Hôm qua mày lại hành con tao phải không? Tao không ngại đón con về tao chỉ cần lý do thôi? Con tao làm sao mà lúc nào mày cũng đuổi nó hả? Từ ngày nó về làm vợ mày mày đã làm cho nó hạnh phúc ngày nào chưa hay suốt ngày mày rượu chè rồi về chửi bới. Nếu không có tiền của gia đình tao liệu mày có cái nhà này để mà chui ra chui vào không hãy mãi chỉ ở cái nhà ọp ẹp cũ nát?

– Con…

– Nếu cảm thấy khó sống được với nhau quá thì giờ tao đón con, đón cháu tao về luôn, xem như con tao phí mấy năm thanh xuân, nó còn trẻ làm lại vẫn chưa muộn.

– Bố… bố đừng thế. Có gì bố để vợ chồng con nói chuyện, chỉ là con say tí nên không làm chủ được thôi…

Nếu cảm thấy khó sống được với nhau quá thì giờ tao đón con, đón cháu tao về luôn (ảnh minh họa)

Nếu cảm thấy khó sống được với nhau quá thì giờ tao đón con, đón cháu tao về luôn (ảnh minh họa)

Chồng tôi xanh mắt mèo luôn, kiểu như sợ bố vợ đưa vợ con đi mất. Hóa ra anh ta bình thường hay chửi thế nhưng mà có người đưa vợ con đi thì cũng sợ mất nên cứ lắp bắp nắm tay tôi rồi ôm con gái:

Con bảo ông để mẹ với con ở lại đi…

– Nhưng bố không được nói trả mẹ về ông ngoại nhé…

– Bố… bố hứa…

Đúng là chỉ cần 1 cú phi xe đến đón của bố tôi mà thay đổi cục diện hoàn toàn luôn mọi người ạ. Hôm nay chồng đi làm về là cơm nước đàng hoàng không có la cà rượu chè gì nữa. Bố tôi bảo, nó cứ vớ vẩn lần nữa mày mang con về ngay với bố không nói nhiều. Đúng là trên đời chỉ có bố là thương con gái nhất thôi…

N.D

Nguồn Doanh Nhân VN: https://doanhnhanvn.vn/chau-mach-bo-bao-tra-me-cho-ong-ba-bo-toi-den-don-luon-34072.html