Nhà bạn trai ra điều kiện có bầu mới cho cưới, đến lúc có rồi lại 'quay xe' cấm cửa tôi vì buông thả
Cầm tờ xét nghiệm trên tay, tôi vui mừng chạy đến nhà bạn trai báo tin vui nhưng lại bị nhà chồng tương lai sỉ nhục
Tôi và bạn trai đã có khoảng thời gian quen nhau, yêu nhau đủ để đi đến kết hôn. Công việc hiện tại của tôi và bạn trai cũng đã ổn định, ở độ tuổi 25, chúng tôi cũng không còn trẻ nữa và nếu kết hôn cũng là vừa.
Do đi học đại học xong chúng tôi ở lại thành phố, nên cũng chỉ vài lần chúng tôi về quê của nhau chơi. Tôi thấy nhà bạn trai không có gì là phản đối chúng tôi yêu nhau, cho đến khi đề cập đến chuyện kết hôn thì mẹ bạn trai tôi lại ra một điều kiện nếu tôi phải có thai trước rồi mới kết hôn.
Mới đầu tôi thấy yêu cầu này hơi kỳ quặc, nhưng khi bạn trai giải thích là do vợ của anh trai kết hôn xong phải chạy chữa nhiều năm, mãi mới đẻ được một người con, giờ đã quá tuổi để có con. Nên chuyện mang bầu trước là điều kiện bắt buộc phải có đối với cậu em. Nếu không mang bầu, dứt khoát không cho kết hôn.
Đối với tôi, chuyện có bầu không áp lực cho lắm, nhưng cũng khá hồi hộp. Sau vài tháng quan hệ không dùng biện pháp tránh thai, tôi đã có bầu và cũng đang dịp cuối năm, thời tiết mát mẻ nên cũng phù hợp để mang thai cũng như làm đám cưới. Cầm tờ kết quả xét nghiệm mang thai, cả hai chúng tôi bắt xe về quê chồng tương lai trong lòng đầy vui sướng.
Thế nhưng, ngược lại với sự háo hức của chúng tôi là sự khinh khỉnh, thái độ ghẻ lạnh từ mẹ chồng tương lai. Đồng thời nói rằng tôi là đứa hư hỏng, buông thả nên mới có thai trước hôn nhân. Giờ vác bụng bầu về bắt đền mang tai mang tiếng nhà bạn trai.
Mẹ người yêu tôi cũng thừa nhận gia đình có điều kiện là trước khi về làm dâu phải mang bầu, có kết quả chính xác mới cho cưới. Nhưng đó là gia đình nói riêng với con trai, chứ không phải đặt điều kiện đó với tôi. Gia đình vẫn chưa họp bàn, lựa chọn mà tôi đã vội vã mang bầu. Mẹ bạn trai tôi quả quyết rằng, không chấp nhận đứa con dâu hư hỏng như tôi.
Tôi nghe mà thắt ruột, cảm thấy bị xúc phạm nặng nề chỉ biết ngồi khóc. Người yêu tôi an ủi, nhưng không dám cãi lại mẹ. Tôi lấy lý do mệt nên muốn trở về. Tôi vội vã chạy khỏi nhà người yêu trong thất vọng. Suốt dọc đường đi tôi chỉ biết ôm mặt khóc. Tại sao tôi lại rơi vào tình huống tồi tệ như thế này?
Bố mẹ và bạn bè thân của tôi an ủi, động viên tôi rất nhiều và nói rằng đứa bé không có tội, nếu gia đình bạn trai không cho cưới xin, có thể làm mẹ đơn thân, vất vả chút, nhưng cũng đã có nhiều người lựa chọn sống như vậy. Tôi đã quyết định giữ đứa bé lại.
Bạn trai của tôi cũng đang đau khổ khi bị ép kết hôn với một cô gái mà bố mẹ đã lựa chọn. Người yêu của tôi đã không dũng cảm bảo vệ tôi, chạy theo tiếng gọi để bất chấp mọi sự ngăn cản. Tôi vẫn chờ sự chấp nhận từ phía gia đình bạn trai để có một đám cưới, dù cơ hội là không có. Tôi phải làm gì bây giờ, có nên cắt đứt với bạn trai để làm mẹ đơn thân?