Những gia đình 'góp đá' xây đảo Cô Tô
Giữa trùng khơi Cô Tô xanh thẳm, có những mái ấm bình dị nép mình nơi đầu sóng. Ở đó, tình nghĩa vợ chồng không chỉ là sự gắn bó lứa đôi, mà còn là điểm tựa vững vàng qua những thăng trầm cuộc sống.
Có những đôi vợ chồng đã sống cùng nhau suốt hơn nửa thế kỷ, trải qua biết bao dâu bể. Có những cặp vợ chồng trẻ gác lại giấc mơ phố thị, tình nguyện bám trụ quê hương, cùng khởi nghiệp, gây dựng sự sống mới cho đảo. Và cũng có những người vợ, người chồng lặng thầm chăm sóc nhau trong những năm tháng cuối đời, chẳng cần hứa hẹn mai sau, chỉ cần hiện tại có nhau là đủ.
Tình yêu hơn nửa thế kỷ
Giữa biển trời mênh mông của đảo Cô Tô, có một mái nhà nhỏ đơn sơ nép mình trong con ngõ nhỏ. Ở đó, ông bà Chín – thôn Trường Xuân, xã Đồng Tiến đã gắn bó bên nhau suốt 54 năm – vẫn ngày ngày sống chậm rãi, bình dị nhưng chan chứa yêu thương.
Ông bà ra Cô Tô từ thời còn thiếu thốn, hoang sơ. Khi ấy, biển vắng, đường xa, mà hạnh phúc thì đơn giản lắm – chỉ là bát cơm chan nước mắm, là ánh đèn dầu leo lét giữa đêm giông gió. Biển đã dạy họ sự kiên cường. Cuộc đời dạy họ cách giữ lấy nhau. Và chính từ những năm tháng cơ hàn, thiếu thốn ấy, tình nghĩa vợ chồng càng thêm bền chặt, gắn bó. Bằng tất cả sự nhẫn nại và yêu thương, họ cùng nhau nuôi dạy đàn con khôn lớn, dựng xây cuộc sống từ đôi tay chai sạn.
Giờ đây, tóc ông đã bạc trắng, bà đã lưng còng, chân mỏi, nhưng mỗi sáng sớm người ta vẫn thấy ông đun nước, bà pha trà, hai người ngồi bên hiên nhà kể nhau nghe chuyện ngày xưa – những chuyện không bao giờ cũ.

Tình yêu hơn nửa thế kỷ giữa trùng khơi Cô Tô
Họ không nói những lời hoa mỹ. Nhưng cách ông lặng lẽ gập tấm chăn bà thường đắp, hay ánh mắt bà nhìn ông khi ông cùng bà vặt rau nấu bữa cơm chiều đã đủ nói lên tất cả: tình yêu thực sự không cần ồn ào, chỉ cần ở lại – đủ lâu, đủ sâu, đủ thật lòng.
Hơn nửa thế kỷ đồng cam cộng khổ, họ đã nuôi dạy 5 người con khôn lớn, trưởng thành, người làm giáo viên, người làm viên chức công tác tại huyện, người kinh du lịch cùng góp sức xây dựng quê hương. Phát huy truyền thống gia đình nề nếp, nghĩa tình của ông bà Chín, các con cháu trong nhà đều là những người chăm ngoan, học giỏi, sống có trách nhiệm với gia đình và xã hội.
Các cháu nội, cháu ngoại được nuôi dạy trong nền nếp gia phong mẫu mực, đứa nào cũng lễ phép, chăm chỉ, là học sinh gương mẫu ở trường. Chính nền tảng gia đình ấm áp, giàu tình thương, sự gương mẫu và hy sinh thầm lặng của ông bà Chín đã trở thành hành trang quý báu cho con cháu trên bước đường trưởng thành – là sợi dây bền chặt nối liền các thế hệ, giữ cho ngọn lửa yêu thương, lòng biết ơn và tinh thần vươn lên trên đất đảo Cô Tô thân yêu.
Trọn nghĩa vợ chồng nơi đầu sóng ngọn gió
Trên đảo Cô Tô đầy nắng gió, có một ngôi nhà cấp bốn đơn sơ – nơi từng lưu giữ những tháng ngày hạnh phúc và gian truân của vợ chồng bà Nghĩa – Khu 1 thị trấn Cô Tô. 36 năm sống nơi đầu sóng ngọn gió, họ đã cùng nhau trải qua đủ đầy những khắc nghiệt của biển, của cuộc đời nhưng chưa một lần buông tay nhau.
Năm 1990 rời quê ra đảo lập nghiệp, họ chỉ mang theo vài chiếc quang gánh, ít lương thực khô, và một lòng tin rằng: “Ở đâu có nhau, ở đó là nhà". Những năm đầu, đảo còn hoang sơ, thiếu nước, thiếu điện, mỗi lần gió mùa về là cả đêm không ngủ, che chắn cho nhau, giữ lấy mái nhà không bị tốc. Hết bão thì hạn, hết hạn thì bệnh – vậy mà họ cứ thế dìu nhau đi qua hết năm này sang năm khác.
Ngày mới ra đảo, ông là ngư dân, còn bà ở nhà trồng rau, chăn gà, vá lưới. Mỗi lần ông ra khơi, bà lại ra bãi đá, tay che nắng, mắt dõi theo con thuyền nhỏ xa dần giữa biển. Còn ông, mỗi chuyến về đều mang về cho bà mẻ tôm, con cá ngon nhất để nấu bữa cơm giản dị nhưng ấm tình vợ chồng. Họ đã bên nhau suốt hơn nửa đời người, cùng nhau dựng nhà, nuôi con, bám đảo.
Cuộc đời người có mấy khi bằng phẳng. Nhưng chính trong những lúc gian khó, ốm đau, bệnh tật… mới thấu rõ hết nghĩa tình vợ chồng. Như cách bà Nghĩa đã bên chồng khi ông nằm liệt giường sau cơn bạo bệnh, không một ngày rời xa, không một lời than vãn.

Bà Nghĩa chia sẻ, có nhau lúc gian khó, có nhau lúc cuối đời mới là trọn tình nghĩa vợ chồng.
Ngày ông còn khỏe, ông gánh việc nặng, đi biển kiếm cá, chăm lo cho gia đình. Đến khi ông ngã bệnh, vai bà lại gánh cả phần đời còn lại của ông bằng đôi tay gầy guộc và trái tim đầy thương yêu. Bà chăm ông từng bữa cháo, giấc ngủ, nắn bóp đôi chân đã yếu, thì thầm gọi ông về mỗi lần ông mê man. Người phụ nữ tuổi đã ngoài bảy mươi, da sạm nắng lặng lẽ chăm chồng bên giường bệnh, từng bữa ăn, giấc ngủ, từng lần trở mình, lau mặt, đút cháo… đều được bà làm bằng tất cả sự tận tụy và yêu thương của một người vợ đã gắn bó cả cuộc đời.
Dẫu mệt mỏi, dẫu tuổi cao sức yếu, bà chưa từng rời ông nửa bước. Với bà, chăm chồng lúc bệnh tật không phải là gánh nặng, mà là điều thiêng liêng cuối cùng của một đời nghĩa tình. “Vợ chồng cần nhau nhất không phải lúc giàu sang hay khi cuộc sống yên ả, mà chính là khi ốm đau, bệnh tật. Có nhau lúc gian khó, có nhau lúc cuối đời mới là trọn tình nghĩa vợ chồng”, bà Nghĩa chia sẻ.
Bởi vậy, tình yêu không phải chỉ là những lời ngọt ngào thuở đầu, mà là cách người ta chọn ở lại khi đời nhau không còn gì ngoài bệnh tật và ký ức. Và chính lúc ấy, nghĩa vợ – tình chồng không chỉ là trách nhiệm, mà là sự gắn bó thiêng liêng, như sóng với biển, như mái với nhà.
36 năm gắn bó nơi đảo xa, bà Nghĩa đã cùng ông vượt qua biết bao bão giông, không chỉ của biển khơi, mà cả những giông tố của đời người. Không ai nhắc đến sự hy sinh ấy như một điều lớn lao, nhưng ai cũng nhìn thấy trong đó hai chữ thiêng liêng: trọn nghĩa vợ chồng, là biểu tượng của tình nghĩa vợ chồng thủy chung giữa muôn trùng sóng gió, lặng lẽ mà vững bền như chính mảnh đất đảo Cô Tô này.
Tình nghĩa vợ chồng thầy giáo trên đảo Cô Tô
Đến thăm nhà vợ chồng thầy giáo hơn 20 năm gieo chữ trên đảo – thầy Trần Văn Bình – trường THCS Đồng Tiến và cô Nguyễn Thị Hiền – giáo viên trường Tiểu học Đồng Tiến, tôi cảm nhận được sự bình dị, thủy chung và lặng lẽ cống hiến. Bên mâm cơm ấm cúng của vợ chồng thầy giáo đảo, không cao lương mỹ vị, chỉ là đĩa thịt luộc, bát canh bí xanh thơm mùi hành lá. Vậy mà ấm áp lạ kỳ.
Bữa cơm gia đình ấm cúng với niềm vui trọn vẹn, khi người con gái lớn của vợ chồng thầy cô vừa trở về sau hành trình học xa và mang theo tin vui rạng rỡ: em đạt bằng xuất sắc khi tốt nghiệp trường Đại học Sư Phạm Hà Nội. Niềm vui ấy không ồn ào, không phá vỡ sự mộc mạc của bữa cơm gia đình, nhưng ánh lên trong từng ánh mắt, từng câu nói dịu dàng. Trong bữa cơm ấy, có một điều gì đó thật thiêng liêng vừa được nối tiếp, tình yêu nghề, yêu người, và tình nghĩa vợ chồng – cha mẹ.

Bữa cơm của gia đình thầy Trần Văn Bình và cô Nguyễn Thị Hiền
Những câu chuyện của cả nhà cứ thế nhẹ nhàng trôi qua – chuyện trường lớp, chuyện học trò cũ ghé thăm, chuyện bão vừa tan, bãi biển có rác, nhà trường huy động học sinh tổ chức dọn. Bọn trẻ ngồi nghe, gật gù, rồi thi thoảng chêm vào vài câu hỏi khiến cả nhà cùng bật cười. Có lẽ với chúng, tình yêu dành cho nghề giáo và tình cảm với đảo Cô Tô đã ngấm dần qua từng bữa cơm như thế.
28 năm gắn bó với đảo, họ đã chọn đảo vì nhau và vì con chữ. Vợ chồng thầy giáo Bình đã chứng kiến bao lớp học trò trưởng thành, bao mùa biển đổi thay. Và giờ đây, họ tiếp tục chứng kiến chính những đứa con của mình bước tiếp con đường ấy, tiếp tục âm thầm gìn giữ điều lớn lao nhất: tri thức, tình người và tình yêu bền chặt với quê hương.
Vợ chồng trẻ và giấc mơ "khám phá biển xanh" nơi đảo xa
Ở đảo Cô Tô, cũng có một câu chuyện đẹp đang âm thầm được viết nên mỗi ngày – câu chuyện về một đôi vợ chồng trẻ đã dám mơ, dám làm và dám sống trọn với tình yêu biển đảo quê hương. Đó là vợ chồng anh Phạm Văn Đức – người sáng lập Công ty TNHH Khám phá Cô Tô, và chị Nguyễn Thị Yến – người bạn đời luôn đồng hành cùng anh từ những ngày khởi nghiệp đầy khó khăn.
Là người con sinh ra và lớn lên trên đảo, anh Đức từ nhỏ đã gắn bó với biển cả. Với hoài bão tuổi trẻ và tình yêu quê hương đã thôi thúc anh đi học hỏi kinh nghiệm, tìm tòi ở những khu du lịch tương đồng trong nước, anh mang theo kiến thức về dịch vụ du lịch và ý tưởng táo bạo: biến vẻ đẹp dưới làn nước trong xanh của biển Cô Tô thành một sản phẩm du lịch hấp dẫn, chuyên nghiệp – dịch vụ lặn biển khám phá đại dương.

Vợ chồng anh Phạm Văn Đức – người sáng lập Công ty TNHH Khám phá Cô Tô
Sau 2 năm nỗ lực không ngừng, Công ty TNHH Khám phá Cô Tô giờ đã có đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, trang thiết bị hiện đại và trở thành một trong những điểm nhấn đặc sắc của du lịch biển đảo Cô Tô. Mỗi năm, hàng nghìn lượt du khách đến với dịch vụ lặn biển không chỉ để ngắm san hô, sinh vật biển, mà còn để trải nghiệm vẻ đẹp kỳ thú của lòng đại dương ngay giữa vùng biển quê hương.
Không chỉ phát triển kinh doanh, vợ chồng anh Đức còn tích cực tham gia các hoạt động gìn giữ môi trường biển, phối hợp với thanh niên địa phương tổ chức “Ngày chủ nhật xanh”, dọn rác ven bờ, truyền thông nâng cao ý thức bảo vệ hệ sinh thái biển.
Sự thành công của mô hình lặn biển không chỉ giúp vợ chồng anh ổn định cuộc sống, mà còn mở ra hướng đi mới cho phát triển kinh tế biển đảo, tạo thêm nhiều việc làm cho thanh niên địa phương, góp phần thúc đẩy dịch vụ du lịch xanh, bền vững.
Không chỉ phát triển dịch vụ khám phá đại dương, Công ty TNHH Khám phá Cô Tô của vợ chồng anh Phạm Văn Đức còn là một trong những đơn vị tiên phong tại đảo tham gia vào hoạt động cấy ghép san hô nhằm khôi phục hệ sinh thái biển. Việc thực hiện cấy san hô là một chi tiết rất giá trị, thể hiện rõ cam kết mạnh mẽ của Đức với phát triển du lịch gắn liền với bảo tồn sinh thái biển.
Anh Đức chia sẻ: “Càng làm, tôi càng thấy mình không chỉ đang phát triển một công ty, mà còn đang phát triển chính quê hương mình. Mỗi du khách đến, mỗi nụ cười họ để lại – là một hạt giống hy vọng mà vợ chồng tôi gieo được cho đảo. Không chỉ dừng lại ở mục tiêu phát triển dịch vụ, tôi đặc biệt chú trọng đến yếu tố bền vững và bảo vệ môi trường, bởi đây là “linh hồn” của du lịch biển đảo.”
Tình yêu, tình nghĩa vợ chồng trên đảo không ồn ào, không nhiều lời hoa mỹ. Đó là thứ tình cảm được vun đắp qua tháng năm mặn mòi vị biển, qua những mùa giông gió và cả những ngày nắng cháy da. Là cùng nhau vượt qua những thiếu thốn ban đầu, dựng nên tổ ấm giữa nơi cách biệt đất liền. Là bữa cơm đạm bạc chan đầy tiếng cười, là sự chờ đợi lặng thầm sau mỗi chuyến biển, là đôi tay sạm nắng nắm lấy nhau suốt đời không rời.
Giữa đảo xa, tình nghĩa vợ chồng chính là cội rễ vững bền để giữ mái ấm, giữ người, giữ đảo. Và cứ thế, qua từng thế hệ, tình yêu biển – tình người đảo – và tình nghĩa vợ chồng hòa quyện, tạo nên một nét đẹp rất riêng – bình dị mà sâu xa, lặng thầm mà bất diệt giữa trùng khơi Tổ quốc.
* Tiêu đề bài viết do tòa soạn đặt
Nguồn Gia Đình VN: https://giadinhonline.vn/nhung-gia-dinh-gop-da-xay-dao-co-to-d206773.html