Những ý tưởng khởi nghiệp
Thung lũng Silicon, chốn hội tụ và trà trộn của sáng tạo và sa lầy, điên rồ và thực dụng, mơ mộng và sụp đổ, phù phiếm và nợ nần, thực và ảo... Tất cả hiện lên chân thực, sống động dưới ngòi bút hài hước đen của Corey Pein.Mỗi danh thiếp chỉ có một dòng văn bản - địa chỉ email mới của tôi. Với chiếc áo khoác màu xanh lam bóng mượt giá 26 USD, tôi đã nhập vai khởi nghiệp.
Thật đáng kinh ngạc, ngành công nghệ đã phát triển đến mức tôi thậm chí không cần phải nghĩ ra một cái tên cho công ty khởi nghiệp của mình. Khi không có ý tưởng gì, tôi chỉ cần đặt hàng tên gọi công ty chỉ với một nút bấm.
Lý thuyết về “đổi mới đột phá”
Một số công ty khởi nghiệp ra đời nhằm đặt tên cho các công ty khởi nghiệp khác, ví như whatthefuckshouldInamemystartup.com (tạm dịch: toinendatcaiquaigichocongtykhoinghiep.com), đã đề xuất tôi nên đặt tên là DownLaunch, Growth-Boost, SnapSlice, Spotlr và Starterfyer. Những cái tên này đều có khả năng làm dịch vụ nhưng thiếu cái cá tính mà thương hiệu của tôi cần.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định dừng lại ở cái tên Monkeywrench International (Mỏ lết quốc tế). Nó đơn giản, mạnh mẽ và gợi ý nhiều khả năng cho một linh vật đáng yêu. Quan trọng nhất, như mọi người đều biết, chiếc mỏ lết chắc chắn là vật dụng linh hoạt nhất trong bất kỳ hộp công cụ nào.
Để tiếp tục tạo khí phách với tư cách là một tay công nghệ và một doanh nhân khởi nghiệp, tôi dành vài tiếng đồng hồ để xây dựng một trang web nhỏ. Nó nhìn na ná kiểu trang web vào khoảng năm 2015 - một bảng màu hút mắt, không trang trí rườm rà.
Dựa lưng vào ghế, tôi ngưỡng mộ thành quả của mình. Đây là những gì các doanh nhân công nghệ sẽ gọi là “sản phẩm khả thi tối thiểu”. Ghé thăm chúng tôi tại trang monkeywrench.international!
Thử thách tiếp theo của tôi: Đưa ra một khẩu hiệu cô đọng, đáng nhớ về bản chất của một công ty chẳng bán gì cả.
[...] “Một cuộc cách mạng không phải là một bữa tiệc tối, hay viết một bài luận, hay vẽ một bức tranh, hay thêu thùa; nó không nên được tinh lọc quá, không nên tao nhã quá, nhân từ, kiềm chế, theo phép tắc, và rộng lượng. Một cuộc cách mạng là một cuộc nổi dậy, một hành động bạo lực mà một tầng lớp lật đổ tầng lớp khác”. Do đó, tôi nảy ra khẩu hiệu của mình: Sự gián đoạn không phải là một bữa tiệc tối.
Do đó, sự gián đoạn chính là tất cả. Giá trị của một công ty công nghệ được đo bằng tiềm năng đột phá. Nếu công ty khởi nghiệp của bạn không có khả năng làm gián đoạn, bạn nên quay lại ký túc xá sinh viên năm nhất và chuyển sang học chuyên ngành tiếng Anh là vừa.
Một công ty “đột phá” có khả năng chiếm lĩnh toàn bộ ngành công nghiệp, vì những bản ghi chép thời trung cổ đã bị phá vỡ đột ngột bởi những kỹ thuật ghi chép có thể di động, bộ binh thì thay thế bằng súng máy, kiến thức thì thay thế bằng Google…
Lời đồn đoán cho rằng có một số Luật Quản trị Kinh doanh được tìm thấy trong các trường hợp thay đổi hành vi của con người khác nhau được bắt đầu từ năm 1997, khi một giáo sư trường Kinh doanh Harvard công bố lý thuyết về “đổi mới đột phá”.
Một cựu sinh viên Harvard khác, Mark Zuckerberg, được coi là hiện tượng phá vỡ mọi thứ với Facebook, yêu cầu nhân viên của mình phải “di chuyển nhanh và phá mọi thứ”.
Sau này, những cuộc biểu tình và các bảng tuyên ngôn của đám công nghệ đã cô đọng sự giả vờ hàn lâm kia để làm lộ ra bản chất thô tục của nó: “Break shit” (Phá vỡ mọi thứ chết tiệt).
Những ý tưởng
Tôi đã lượm một chiếc áo phông màu vàng chói tuyên bố bằng chữ in hoa rằng "ĐÃ ĐẾN LÚC TRIỂN KHAI KẾ HOẠCH ฿" - chính là Bitcoin, tất nhiên.
Tôi muốn có một danh thiếp mang tính đột phá như thế, nhưng ngân sách tôi có hạn. Để tiết kiệm tiền, tôi đã mua một số giấy bạc phản chiếu trên Amazon và tự làm chúng. Sau khi in, tôi cắt các thẻ thành hình chữ nhật nhỏ bằng dao X-Acto để chúng giống với gương bỏ túi dùng để hít cocaine - một công cụ giúp tăng năng suất được các ban điều hành của Thung lũng Silicon yêu thích từ những năm 1980.
Mỗi danh thiếp chỉ có một dòng văn bản - địa chỉ email mới của tôi, Futurebillionaire@aol.com. Với một chiếc áo khoác màu xanh lam bóng mượt mua tại Nordstrom với giá 26 đôla, tôi đã hoàn toàn nhập vai.
Không lâu sau, tôi đã sẵn sàng đột kích vào hiện trường khởi nghiệp. Những gì tôi cần là cái ý tưởng khó nắm bắt đó. Có lẽ tôi đã sai khi tập trung vào chất lượng, đôi khi chỉ cần số lượng là đủ.
Tôi lại đi cầu cứu Internet, và nhanh chóng tìm thấy một mớ các loại khởi nghiệp giúp người khác nảy ra ý tưởng khởi nghiệp. Trang mà tôi thích nhất là ItsThisForThat.com. Mỗi khi bạn nhấp vào nút refresh, nó sẽ tuôn ra một ý tưởng mới.
• Mạng lưới thần kinh cho thú cưng!
• Máy theo dõi đeo tay cho người từng bị kết án!
• Foursquare cho những người hấp dẫn!
• Trò chơi xã hội cho những người bị xã hội ruồng bỏ!
Trang web cũng cung cấp ý tưởng để giúp bạn giới thiệu trong vài phút. Tuy nhiên, vấn đề là những ý tưởng này, mặc dù hết sức nhảm nhí nhưng vẫn được người khác thực hiện. Ví như:
• Mạng lưới thần kinh cho vật nuôi? No More Woof là “một thiết bị điện tử hứa hẹn sẽ phân tích những sóng não của chó và dịch một vài suy nghĩ của chúng sang tiếng Anh căn bản”.
• Máy theo dõi có thể đeo được cho người bị kết án? Hệ thống theo dõi người phạm tội GPS một mảnh 3M cho phép cảnh sát “theo dõi hiệu quả những kẻ phạm tội hầu như mọi lúc, mọi nơi, ở các mức cường độ khác nhau thông qua một thiết bị nhỏ gọn, đơn giản”.
• Foursquare cho những người hấp dẫn? Instagram.
• Trò chơi xã hội cho những người bị xã hội ruồng bỏ? Foursquare.
Thật sự không có gì mới.
Nguồn Znews: https://zingnews.vn/nhung-y-tuong-khoi-nghiep-post1156424.html