NSND Lan Hương: 'Chồng tôi không nói lời hoa mỹ, không lãng mạn'
Cặp vợ chồng NSND Lan Hương - NSƯT Đỗ Kỷ khiến nhiều người ngưỡng mộ với một mái ấm gia đình hạnh phúc và êm đềm suốt gần 40 năm qua.
NSND Lan Hươnglà một cái tên quen thuộc với khán giả Việt Nam qua hàng loạt vai diễn nổi tiếng trong các bộ phim như:
Mùa ổi, Gió làng Kình, Nếp nhà gần đây là Sống chung với mẹ chồng, Những công dân gương mẫu … Là người con gái Hà Nội, NSND Lan Hương mang một vẻ đẹp thanh lịch, duyên dáng với gương mặt ưa nhìn cùng mái tóc bông xù đặc biệt. Ở chị luôn toát lên sự dịu dàng, nhẹ nhàng của người phụ nữ Tràng An.
Chồng NSND Lan Hương - NSƯT Đỗ Kỷ cũng là một diễn viên quen thuộc của màn ảnh Việt. Không tham gia diễn xuất nhiều như vợ vì làm công tác quản lý tại Cục NTBD và ít nhận được sự quan tâm của công chúng, NSƯT Đỗ Kỷ dường như lùi về phía sau và âm thầm ủng hộ vợ, nhường bước cho người bạn đời của mình tỏa sáng. Không chỉ là những diễn viên giỏi, cặp vợ chồng NSND Lan Hương - NSƯT Đỗ Kỷ còn khiến nhiều người ngưỡng mộ với một mái ấm gia đình hạnh phúc và êm đềm suốt gần 40 năm qua.
Ngấm chữ 'Nhẫn' để bên nhau gần 40 năm
- Gần 40 năm bên nhau, gia đình với chị có ý nghĩa như thế nào?
Gia đình với tôi vô cùng quan trọng, là nền tảng, chốn bình yên, làý nghĩa cuộc sống của tôi, có gia đình tôi có tất cả. Thành công trong sự nghiệp của tôi phần lớn đến từ gia đình. Tôi sống trong gia đình bốn thế hệ, nhờ có sức mạnh tập thể của gia đình, tôi có thể vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Trong sự nghiệp của mỗi con người không bao giờ bằng phẳng, cuộc sống có nhiều đoạn khó khăn mà chúng ta phải vượt qua. Nếu lúc đó không có sự hỗ trợ của bố mẹ, chồng con tôi không biết mình sẽ như thế nào. Hai vợ chồng tôi có đặc thù cùng trong nghề ngay từ khi bước vào đời nên khi con còn nhỏ đi đâu cũng phải mang con theo. Nhưng khi con lớn và đi học thì không thể như thế mãi được, nhất là lúc cả hai vợ chồng cùng đi công tác phải gửi cho ông bà, anh chị giúp đỡ. Cho nên vợ chồng chúng tôi bên nhau gần 40 năm, ngoài sự cảm thông dành cho nhau gia đình hậu thuẫn là điều vô cùng quan trọng.
- Chị đánh giá như thế nào về vai trò giữ gìn hạnh phúc của người phụ nữ trong gia đình?
Quan điểm cá nhân của tôi: người phụ nữ là người quan trọng nhất để gìn giữ hạnh phúc gia đình. Mẹ tôi vẫn thường dạy chúng tôi rằng, phụ nữ là người giữ lửa trong gia đình, tôi học từ mẹ tôi điều đó. Để gia đình êm ấm, người phụ nữ phải có cách giải quyết tốt nhất. Nếu người phụ nữ chông chênh, nghĩ tới lợi ích riêng, thu vén cho tình cảm cá nhân cuộc sống hôn nhân không được tốt đẹp.
Có câu:
Lạt mền buộc chặt , làm thế nào dung hòa được bố mẹ, chồng, con cùng nhau hướng tới cái chung, sẵn sàng chia sẻ với nhau thì mới bền được. Gia đình tôi sống với nhau bốn thế hệ, anh Kỷ lại sống cùng bố mẹ đẻ tôi suốt nhiều năm, chúng tôi thế hệ sau luôn phải tôn trọng thế hệ đi trước nhưng cũng cảm thông chia sẻ thế hệ sau.
Để có thể sống cùng bố mẹ đẻ, cùng chồng suốt nhiều năm, tôi đã học được chữ "Nhẫn". Tôi treo chữ "Nhẫn" trong nhà hơn chục năm, từ ngày còn trẻ, khi nó đã thấm vào người rồi thì tôi không treo nữa. Chữ "Nhẫn" rất quan trọng cả trong cuộc sống lẫn trong công việc.
- Ngấm chữ "Nhẫn", hẳn có lúc chị phải nhường nhịn, chịu đựng vì vợ chồng to tiếng hoặc bất đồng quan điểm, thói quen sinh hoạt?
Mừng là hai vợ chồng tôi ít to tiếng, từ ngày lấy nhau tới giờ chúng tôi ít có cơ hội cãi nhau. Chồng giận tôi né đi, tôi giận chồng không nói gì nữa. Sau đó khi bình yên trở lại chúng tôi mang vấn đề đó ra thảo luận, đôi khi không cần một lời xin lỗi, chỉ cần thái độ nhẹ nhàng là biết người kia sai rồi bỏ qua thôi. Tôi hay chồng đều không ép nhau phải nói lời xin lỗi khi sự việc hoặc bất đồng nào đó xảy ra. Đôi khi cố bắt đối phương nói lời xin lỗi chỉ làm thêm không khí căng thẳng, bên nào có lỗi tự động sửa chữa.
Hạnh phúc không đến từ việc chịu đựng mà là sự nhường nhịn, thấu hiểu nhau. Chẳng hạn tôi không thích ăn hành còn anh Kỷ lại thích. Mỗi khi nấu nướng, tôi vẫn làm theo ý thích của chồng nhưng khi đưa vào bát mình, tôi lại cất công vớt ra.
Chồng dù không còn đóng phim nhiều và làm công tác quản lý, có nghĩa sẽ ít được sự quan tâm của người hâm mộ nhưng đi bên cạnh tôi, anh Kỷ không bao giờ nghĩ cách để mình phải oai hơn. Chúng tôi sống với nhau được đến giờ phút này vẫn cảm thấy thoải mái, không phải gắng gồng. Không ai bước vào hôn nhân mà mọi thứ đẹp đẽ ngay. Chúng tôi cũng từng gặp nhiều khó khăn nhưng khi vượt qua, mọi thứ trở nên rất thích thú.
Quy ước không bao giờ nói từ "chia tay", "ly hôn"
- Nhiều người cho rằng dỗi hờn là "gia vị", tình yêu có thêm vị đắng mới hiểu hơn sự ngọt ngào có được, còn chị?
Tôi đã qua thời kỳ trẻ, khi mới lấy chồng tôi cũng hay dỗi, giận hờn khi chồng làm mình phật ý. Nhưng dỗi thì tôi im lặng, vùng vằng chút thôi. Nhưng tới thời điểm nào đó mình hiểu rằng dỗi hờn chỉ làm cho không khí gia đình thêm căng thẳng nên tôi không làm thế nữa. Sau này chồng tôi hay hỏi:
Ô, dạo này không dỗi nữa à? thì tôi đáp: Ơ, dở hơi mà dỗi, mất vui .
Nhiều bạn trẻ bây giờ cá tính khá mạnh, không chấp nhận là sẵn sàng chia tay nhau ngay lập tức, không sống được thì giải thoát cho nhau. Vợ chồng tôi khi mới cưới nhau có quy ước làkhông bao giờ nói từ "chia tay", "ly hôn", không bao giờ nói ai may mắn khi lấy được ai. Lấy nhau thì dễ, tổ chức đám cưới đăng ký kết hôn là xong, sống với nhau là cả một quá trình khó khăn. Khó khăn buông ngay, đi tìm cái mới thì chưa chắc cái mới đã tốt lành hơn.
- Không cãi vã, giận hờn, cuộc sống của anh chị hẳn lãng mạn?
Anh Kỷ không bao giờ nói lời hoa mỹ, không có hành động gì lãng mạn. Vợ chồng tôi khá thực tế bởi sống trong thời bao cấp nên hai vợ chồng quen lối sống chắt chiu, tiết kiệm. Hai vợ chồng quan trọng về nội dung cuộc sống hơn là hình thức. Ngày chuẩn bị làm đám cưới, hai vợ chồng đi công tác qua Vinh rồi ghé vào để mua trứng gà với bột mì để làm bánh quy tiếp khách cho lễ cưới. Mọi công tác chuẩn bị rất đơn giản nhưng ngày cưới diễn ra vô cùng ấm cúng và tình cảm.
Rồi mỗi dịp sinh nhật, ngày 8/3,.. gia đình chỉ làm bữa cơm đơn giản, quây quần con cháu mà không cần hoa hay quà. Hạnh phúc không tới từ những món quà, hạnh phúc của tôi là những bữa cơm đầm ấm, được chồng chở đi làm, đi chơi, là khoảnh khắc bước ra khỏi các cuộc vui thấy chồng đã chờ sẵn từ lâu. Chúng tôi cùng nhau làm việc kiếm tiền và đóng góp vào ngân sách chung của gia đình.