Phải tin vào những nụ cười
Hôm qua có những cô sinh viên ngành y, với khẩu trang kín mít lao vào tâm dịch.Nếu chống dịch thì 'Bao giờ mới được về?' - câu hỏi đầu tiên vụt qua đầu Thùy, sinh viên lớp Điều dưỡng 11A, Đại học Kỹ thuật y tế Hải Dương, khi đại dịch bùng phát ở Hải Dương hồi tháng 2.Thùy không kịp cả tự trả lời. Cô gái 21 tuổi lập tức ghi danh tình nguyện để trở thành một trong hơn 660 sinh viên ngành y tuyến đầu tại bệnh viện dã chiến Hải Dương.Chuỗi ngày sau đó của Thùy là kiểm soát nhiễm khuẩn, trong bộ đồ kín mít, nóng như thiêu, mồ hôi chảy như suối. Và kiệt sức.Nhưng Thùy chưa bao giờ nghĩ mình sẽ dừng lại, bởi mọi mệt mỏi đều tan biến, bởi niềm vui của cô, chỉ giản dị là có thêm một bệnh nhân mạnh khỏe xuất viện.Hôm qua, có rất nhiều những 'Thùy' trong số 200 tình nguyện viên ĐH Kỹ thuật y tế Hải Dương chi viện cho Bắc Giang.Tất cả họ đều trẻ. Tất cả họ đều mỉm cười. Dù phía trước là dịch bệnh chết người COVID-19, dù phía trước là những chuỗi ngày mệt lả. Câu hỏi 'bao giờ được về?' Thậm chí họ không còn đặt ra nữa.Những người trẻ tuổi, nhiệt huyết, giờ đây vào trận với sự tự tin. Vì dẫu là sinh viên năm 3, năm 4, họ đã trải qua một trận chiến 63 ngày khốc liệt ở Hải Dương giờ họ đã lão luyện như những chiến binh dày dạn trận mạc.Những sinh viên 'sếp bút nghiên lên đường'. Không chỉ đẹp, và hào hùng mà quan trọng hơn: Họ mang tới niềm tin chiến thắng.Áo blue trắng và khẩu trang, dẫu bịt bùng, chắc chắn sẽ là thứ thời trang đẹp nhất của một nữ sinh trường y giữa đại dịch. Và chúng ta phải tin vào những nụ cười.
https://laodong.vn/su-kien-binh-luan/phai-tin-vao-nhung-nu-cuoi-910309.ldo
Nguồn Gia Lai: http://baogialai.com.vn/channel/12436/202105/phai-tin-vao-nhung-nu-cuoi-5736140/