Rớt tháng năm trôi

Nỗi cô đơn thường gắn với cảm giác bơ vơ phận người. Thời gian cứ trôi cùng bao chìm nổi, 'chẳng ai thúc hối/ mà ngày chửa tàn/ con trăng đã vội'. Cứ thế tình yêu cứ trốn tìm nhau, đuổi bắt nhau, 'rạc gầy thân gió'. Tháng năm trôi đi, sóng chìm sóng nổi, chênh chao phận người. Qua hết một đời, 'tận giờ hấp hối, rớt tháng năm trôi', nhà thơ vẫn mong tìm 'ngày thản nhiên trôi'...

Nỗi cô đơn thường gắn với cảm giác bơ vơ phận người. Thời gian cứ trôi cùng bao chìm nổi, "chẳng ai thúc hối/ mà ngày chửa tàn/ con trăng đã vội". Cứ thế tình yêu cứ trốn tìm nhau, đuổi bắt nhau, "rạc gầy thân gió". Tháng năm trôi đi, sóng chìm sóng nổi, chênh chao phận người. Qua hết một đời, "tận giờ hấp hối, rớt tháng năm trôi", nhà thơ vẫn mong tìm "ngày thản nhiên trôi"...

Rớt tháng năm trôi

Tháng năm trốn tìm

rạc gầy thân gió

hương còn vương ngõ

ngày thản nhiên trôi

Tháng năm chơi vơi

ơ thờ bó gối

nhìn dòng sông đi

sóng chìm sóng nổi

Tháng năm sân si

tận giờ hấp hối

một đời rắm rối

bởi khóe mắt cười

Tháng năm đời người

chẳng ai thúc hối

sao ngày chửa tàn

con trăng đã vội

Tháng năm của tôi

ùa về trên tóc

xòe tay tái mặt

rớt tháng năm trôi

Từ Nhật Thảo

Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hạnh chọn & giới thiệu

Nguồn CAĐN: http://cadn.com.vn/news/68_207864_rot-thang-nam-troi.aspx