Sự khoan hồng của pháp luật trong vụ án cháu tự gây tai nạn khiến bà ngoại tử vong
Bị cáo Tiến sống cùng bà ngoại từ nhỏ, trong một lần chở bà ra đường, bị cáo tự gây tai nạn khiến bà tử vong. Tại phiên tòa phúc thẩm, bị cáo Tiến nghẹn ngào khi nhận được sự khoan hồng của pháp luật.
Mức án là đúng luật nhưng còn nhiều trăn trở
Ngày 3/6, TAND Tp.HCM mở phiên xét xử phúc thẩm đối với bị cáo Nguyễn Minh Tiến (SN 1997, ngụ quận Bình Thạnh, Tp.HCM) về tội Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ.

Bị cáo Tiến được hưởng án treo do có tình tiết giảm nhẹ hình phạt mới và nhờ sự khoan hồng của pháp luật.
Theo bản án sơ thẩm, vào 23h ngày 10/1/2024, Tiến điều khiển xe máy chở bà ngoại là H.T.T. (79 tuổi). Khi đến trước số nhà 570 đường Xô Viết Nghệ Tĩnh (phường 25, quận Bình Thạnh), do không làm chủ được tay lái, Tiến tự té ra đường khiến bà ngoại bị thương nặng. Dù được đưa đi cấp cứu nhưng bà của Tiến đã tử vong sáng hôm sau.
Theo Kết luận giám định pháp y, nạn nhân tử vong do đa chấn thương vùng đầu và ngực, trong đó có tụ máu dưới màng cứng, gãy nhiều xương sườn, dập phổi.
Quá trình điều tra xác định, Tiến không có giấy phép lái xe. Chiếc xe do Tiến điều khiển và gây tai nạn là của người bạn cho Tiến mượn.
Cơ quan điều tra xác định hành vi của Tiến có dấu hiệu của tội Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ nên đã khởi tố Tiến về tội danh này.
Tại phiên tòa xét xử sơ thẩm vào ngày 13/3, TAND quận Bình Thạnh nhận định, bị cáo không có giấy phép lái xe nhưng vẫn tham gia giao thông đường bộ dẫn đến tai nạn khiến bà Thường tử vong.
Hành vi của bị cáo đã xâm phạm đến an toàn giao thông, cần phải xử lý nghiêm, do đó tòa đã tuyên phạt bị cáo Tiến 3 năm tù giam.
Sau bản án, bị cáo Tiến kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.
Mức án thể hiện sự khoan hồng của pháp luật
Tại phiên tòa phúc thẩm của TAND Tp.HCM, bị cáo Tiến thừa nhận toàn bộ hành vi phạm tội. Nhiều lần, nam bị cáo không kiềm chế được xúc động khi trình bày lại những gì đã xảy ra với bà ngoại của mình. Bị cáo Tiến mong nhận được sự khoan hồng của pháp luật, sự cảm thông của HĐXX để xem xét lại mức án cho bị cáo.
Phát biểu quan điểm giải quyết vụ án, đại diện VKS cho rằng, từ khi bị khởi tố, bị cáo được tại ngoại, có ý thức chấp hành các quy định pháp luật, đã bồi thường sau khi xảy ra sự việc và được gia đình bị hại xin giảm nhẹ.
Bị cáo có việc làm ổn định, nơi cư trú rõ ràng. VKS xét thấy không cần thiết phải cách ly bị cáo khỏi đời sống xã hội nên đề nghị phạt bị cáo 3 năm tù cho hưởng án treo.
Bào chữa cho bị cáo Tiến, luật sư cho rằng, sau khi gây tai nạn, bị cáo Tiến đã chủ động đến cơ quan công an trình báo, tự thú hành vi phạm tội. Đây là tình tiết giảm nhẹ hình phạt chưa được cấp tòa sơ thẩm xem xét.
Ngoài ra, bị có Tiến có nhân thân tốt, phạm tội lần đầu, là lao động chính trong gia đình, mẹ ruột có nhiều bệnh tật, mất khả năng lao động. Khi sự việc xảy ra, gia đình Tiến đã bồi thường toàn bộ chi phí điều trị và mai táng cho bà ngoại.
Bên cạnh đó, toàn bộ các con của bị hại đều có đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho Tiến, vì Tiến là người hiếu thuận, chăm sóc bà ngoại từ nhỏ và sự việc xảy ra là ngoài ý muốn. Từ đó, các con của bị hại mong được tòa tạo điều kiện cho Tiến có cơ hội sửa sai, làm lại cuộc đời.
Trong lời nói sau cùng, bị cáo Tiến không kiềm chế được xúc động. "Bị cáo được ngoại nuôi dưỡng từ nhỏ, ngoại mất cũng chính là nỗi mất mát lớn lao của bị cáo. Bị cáo rất hối hận vì những gì đã xảy ra, mong HĐXX khoan hồng, cảm thông, cho bị cáo được tiếp tục đóng góp cho xã hội", bị cáo Tiến trình bày.
Sau khi nghị án, HĐXX cho rằng cấp sơ thẩm đã xét xử đúng người, đúng tội, không oan sai, nhưng chưa xét đến nhiều tình tiết giảm nhẹ hình phạt.
HĐXX xét thấy bị cáo Tiến phạm tội lần đầu, có thái độ ăn năn hối hận, được gia đình bị hại xin giảm nhẹ hình phạt, sau khi phạm tội đã chủ động ra tự thú. Hành vi của bị cáo cũng không còn gây nguy hiểm cho xã hội… nên xem xét giảm án cho bị cáo.
Từ các nhận định nêu trên, HĐXX chấp nhận kháng cáo của bị cáo Tiến, sửa một phần bản án sơ thẩm từ 3 năm tù giam thành 3 năm tù cho hưởng án treo, thời gian thử thách là 5 năm kể từ ngày tuyên án.