Tại sao Phật Tổ không trừng phạt Tôn Ngộ Không vì từng sát hại 6 người phàm trần? Bí ẩn nằm trong danh tính của họ
Trong Tây Du Ký 1986, khán giả vốn quen thuộc với hình ảnh Tôn Ngộ Không diệt yêu trừ ma, bảo vệ Đường Tăng trên hành trình thỉnh kinh. Tuy nhiên, ít ai biết rằng, ngay khi vừa thoát khỏi núi Ngũ Hành, Tề Thiên Đại Thánh đã ra tay đoạt mạng sáu người phàm.
Điều đáng nói là dù phạm phải "đại sát giới", Ngộ Không lại không bị Phật Tổ trừng phạt. Bí ẩn nằm ở danh tính của những kẻ xấu số này.
Câu chuyện diễn ra khi thầy trò Đường Tăng dừng chân tại một ngôi nhà nhỏ trên sườn núi. Ở đó, hai thầy trò chứng kiến một nhóm sáu tên cướp chuyên hoành hành, cướp bóc của dân lành. Vốn nóng tính, lại chưa học được cách tiết chế, Tôn Ngộ Không đã thẳng tay trừng trị chúng.

Ảnh minh họa.
Hành động của Ngộ Không khiến Đường Tăng vô cùng tức giận, trách mắng đệ tử rằng: "Đã theo ta thì không được sát sinh! Ngươi ra tay tàn nhẫn như vậy, làm sao có thể đến Tây Thiên bái Phật? Không có lòng từ bi thì mãi mãi chẳng thể đắc đạo!"
Thế nhưng, ẩn sau sự việc này không đơn thuần chỉ là một vụ giết người. Trong nguyên tác của Ngô Thừa Ân, sáu tên cường đạo thực chất là yêu quái biến thành, và điều đặc biệt hơn cả là danh tính của chúng:
Nhãn Khán Hỷ (Mắt thấy mừng)
Nhĩ Thính Nộ (Tai nghe giận)
Tỵ Khứu Ái (Mũi ngửi thích)
Thiệt Thường Tư (Lưỡi nếm nghĩ)
Thân Bổn Ưu (Thân vốn lo)
Ý Kiến Dục (Ý thấy muốn)
Ghép lại, chúng chính là "Lục căn" – sáu giác quan của con người theo quan niệm Phật giáo: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý. Đây chính là những thứ khiến con người vướng bận, khó đạt được sự thanh tịnh trong tâm hồn.
Theo giáo lý nhà Phật, con người muốn đạt tới giác ngộ thì phải thanh lọc lục căn, không để tâm vướng bận bởi tham, sân, si. Việc Tôn Ngộ Không tiêu diệt sáu tên cường đạo chính là hành động mang ý nghĩa tượng trưng: cắt đứt sáu giác quan, đoạn tuyệt với những dục vọng trần thế.
Dù vậy, Phật pháp vốn hướng đến sự cân bằng, không phải cực đoan. Vì thế, để giúp Ngộ Không học cách tiết chế và kiểm soát bản thân, Quan Âm Bồ Tát đã ban cho y chiếc vòng kim cô cùng câu thần chú siết chặt nó mỗi khi y có ý định hành động sai lầm.
Hành trình thỉnh kinh không chỉ là chuyến đi tìm kiếm chân lý, mà còn là quá trình tôi luyện bản thân. Ngộ Không từ một kẻ ngang tàng, ngông cuồng, nhờ những bài học đau đớn mới dần thấu hiểu lòng từ bi, khoan dung và sự kiên nhẫn.
Từ xưa đến nay, những điều khó đạt được mới khiến con người trân trọng suốt đời. Và có lẽ, để đến được đỉnh cao của sự giác ngộ, ai trong chúng ta cũng phải một lần đối diện với "sáu tên cướp" trong chính lòng mình.