Trong khi S-300 "im hơi lặng tiếng", "quái thú" Pantsir-S1 chiến đấu không như mong đợi thì hệ thống Buk-M2E lại nổi lên như ngôi sao sáng trong lực lượng phòng không Syria.
Hệ thống này đã hạ hàng trăm mục tiêu bay, trong đó có vài chục chiếc UAV do Thổ Nhĩ Kỳ sản xuất.
Thậm chí thống kê cho thấy chỉ trong một tháng đã có khoảng 20 UAV của Thổ Nhĩ Kỳ cũng như các lực lượng thân Ankara bị hệ thống này tiêu diệt.
Ngay chính các chuyên gia Nga cũng phải thán phục hiệu suất của tổ hợp này khi chúng đánh chặn thành công tới 70% mục tiêu tại Syria.
Có thể nói đến lúc này Buk-M2E là hệ thống phòng không có hiệu suất chiến đấu cao nhất trong biên chế quân đội Syria.
Chiến đấu cơ của Thổ Nhĩ Kỳ cũng thường phải bay né các trận địa của tổ hợp Buk-M2E.
Hiện Nga đang tiếp tục cung cấp đạn tên lửa của hệ thống này cho các nước đồng minh
Sau khi đánh tan tác các UAV của Thổ Nhĩ Kỳ tại chiến trường Syria, mới đây giới quan sát lại phát hiện hệ thống phòng không BuK-M2E bắn hạ các UAV của Thổ Nhĩ Kỳ tại Lybia.
Hãng thông tấn Al Masdar News cho biết, trong 72 giờ qua, các hệ thống phòng không phục vụ cho Quân đội Quốc gia Lybia (LNA) đã phá hủy ít nhất 5 chiếc UAV của Thổ Nhĩ Kỳ khi chúng cố gắng tiếp cận vị trí đóng quân của họ.
Cụ thể thông báo cho biết: "Vào hôm 21-5, 2 chiếc UAV đã bị phá hủy ở thành phố Tarhuna, ngoài ra còn có 1 UAV ở khu vực Al-Quraiyat và 2 chiếc khác ở vùng Abu Ghraib phía Nam thành phố Bani Walid bị bắn rơi vào rạng sáng 22-5".
"Chính phủ Hiệp định quốc gia Libya (GNA) được Thổ Nhĩ Kỳ hỗ trợ và các đồng minh của họ đang đẩy mạnh các cuộc tấn công vào thành phố chiến lược Tarhun nhằm bẻ gãy sức kháng cự của LNA", Al Masdar News nói rõ.
Giới quan sát cho rằng nhiều khả năng Nga đã cung cấp hệ thống Buk-M2E cho lực lượng Quân đội Quốc gia Libya (LNA).
Một số nhà phân tích cho rằng, UAV của Thổ Nhĩ Kỳ đã thực sự gặp ác mộng khi phải đối đầu với hệ thống đánh chặn Buk-M2E.
Hệ thống tên lửa phòng không đa kênh tầm trung Buk-M2E là biến thể mới nhất trong “gia đình” họ tên lửa Buk (cây sồi).
Hệ tên lửa tự hành này có khả năng tiêu diệt rất nhiều loại mục tiêu bay như máy bay cánh cố định, trực thăng, tên lửa hành trình, đạn pháo phản lực, các loại bom...
Bên cạnh đó Buk-M2 cũng có thể tiêu diệt các mục tiêu trên mặt đất, mặt nước có phản xạ sóng radar.
Buk được Liên Xô chế tạo vào đầu những năm 1970 như là một sự phát triển kế thừa của tên lửa 2K12 Kub (NATO định danh là SA-6 Gainful) hay còn được mệnh danh là “những ngón tay thần chết” từ sau những chiến tích lừng lẫy tại Trung Đông.
Biến thể đầu tiên của hệ thống Buk là 9K37 (NATO định danh là SA-11). Đến 9K-317 “Buk-M2” là kết quả của rất nhiều lần cải tiến, nâng cấp, nó được phương Tây định danh là SA-17 Grizzly.
Biến thể xuất khẩu của Buk-M2 chính là 9K-317E Buk-M2E hay còn được gọi là Ural – được bán cho Syria, Ai Cập và một vài quốc gia khác.
So với các hệ thống Buk trước kia, Buk-M2E đã mạnh hơn nhiều, đặc biệt về radar và tên lửa. Điều đó càng làm tăng tính “sát thủ” cho một trong những tổ hợp phòng không tầm trung hàng đầu thế giới
Cấu trúc đầy đủ của tổ hợp Buk-M2E gồm 2 phần: phần chiến đấu và hỗ trợ đảm bảo chiến đấu.
Phần chiến đấu tiêu chuẩn gồm: xe chỉ huy 9S510E; một xe radar trinh sát và chỉ thị mục tiêu 9S18M1-3E; một xe radar chiếu xạ mục tiêu và điều khiển tên lửa 9S36E; 6 xe phóng tự hành 9A317E; 6 xe phóng chấp hành kiêm tiếp đạn 9A316E và 48 đạn tên lửa 9M317.
Phần đảm bảo chiến đầu gồm: xe chở đạn Ural-5323; xe cẩu nạp đạn 9T31M1; bảo dưỡng kỹ thuật 9V36; xe sửa chữa 9V937, 9V938, 9V894 M1-3E; xe hỗ trợ AG3-M1...
Đạn tên lửa 9M317E lắp khối chiến đấu nặng 70kg với bán kính diệt mục tiêu 17m. Đạn lắp đầu tự dẫn đa chế độ gồm: tự lái quán tính có hiệu chỉnh vô tuyến pha giữa và radar bán chủ động pha cuối.
Đạn có thể diệt mục tiêu ở cự ly xa từ 3-50km, độ cao từ 25m tới 25km. Với những tính năng và hiệu suất hiện tại, Buk-M2E được coi là một trong số những hệ thống phòng thủ tầm trung mạnh nhất thế giới
Việt Hùng