Văn hóa dịch vụ và sử dụng dịch vụ có văn hóa
Trong cái nắng như đổ lửa giữa trưa hè, cậu shipper (người giao hàng) lao đến trước cổng cơ quan, lấy điện thoại kết nối với số máy ghi trên đơn hàng...
Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
-Tút, tút, tút…
Anh shipper đứng nép vào bóng mát của cái cây ngay gần đó, loay hoay nhìn mấy hộp cơm trên tay rồi lại ngó nhanh vào điện thoại. 5 phút, 10 phút trôi qua, điện thoại vẫn tút dài. Bực dọc, anh vừa bấm gọi lại, vừa càu nhàu.
-Alo, giọng nữ nghe máy dửng dưng, khô khốc khiến anh shipper càng thêm hậm hực.
-Chị ơi, chị đặt hàng thì để ý nghe máy mà nhận hàng chứ. Trời nắng như thế này mà chị để em đứng đợi gần 20 phút, rồi bao nhiêu khách hàng khác gọi giục em nữa - anh shipper to giọng nói một hơi dài.
-Em ơi, em làm dịch vụ mà thái độ với khách như thế xem có được không vậy? Chị có bận hay như thế nào mới không nghe máy chứ ai cố tình đâu – người phụ nữ cũng cao giọng tỏ vẻ khó chịu.
-Thôi, em không muốn nói nhiều với chị nữa, chị nhanh lấy hàng cho em còn đi! Nói rồi anh shipper tắt máy cái rụp.
Tiếp tục chờ thêm 10 phút, người phụ nữ lững thững đi ra phía cổng cơ quan. Vừa thấy chị, anh shipper đã không giữ được bình tĩnh, tiến lại gần nói như máy liên thanh:
-Em cũng thường ship đồ ăn trưa cho nhiều người ở cơ quan này nhưng kiểu thái độ như chị thì là lần đầu tiên đấy.
Người phụ nữ không kém cạnh, đáp lại bằng giọng có phần bỡn cợt:
-Khách hàng là thượng đế mà em phục vụ thượng đế như thế à? Lần sau chị phải nói quán đổi shipper thôi chứ không lại mất hết khách. Nói rồi vùng vằng xách mấy hộp cơm, ngúng nguẩy trả tiền rồi quay đít định đi vào trong.
Câu nói của người phụ nữ như “giọt nước tràn ly”, anh shipper hùng hổ đi lên chặn đường:
-Chị ăn nói cho cẩn thận. Trước khi phán xét người khác thì thử hỏi lại xem mình có “sống lỗi” hay không? Thời gian của ai cũng là tiền, là mồ hôi nước mắt cả chị ạ!
Anh shipper càng nói càng hăng máu, to tiếng ngay trước cổng cơ quan khiến bác bảo vệ phải chạy ra làm vai “hòa giải”. Người phụ nữ quay sang nói vài câu với bác bảo vệ rồi xách hộp cơm đi vào cơ quan. Anh shipper cũng rục rịch chuẩn bị lên xe, tiếp tục hành trình mưu sinh của mình giữa trời nắng gắt. Mặt mũi đỏ gay, mồ hôi nhễ nhại, thấy bác bảo vệ nhìn mình ái ngại, vẻ đồng cảm, anh shipper lúc này nhẹ giọng nói như phân trần:
-Làm shipper như làm dâu trăm họ, bác ạ! Khách nào cũng đòi hỏi văn hóa, chuyên nghiệp mà nhiều khi người sử dụng dịch vụ có tí văn hóa nào đâu.
Anh shipper vít ga chạy thẳng, nắng hầm hập phả xuống con đường vắng…