Vì sao nhiều người hay bị chó cắn?
Giáo sư của trường đại học ở Canada lý giải nguyên nhân một số người hay bị chó tấn công hơn so với người khác liên quan đến tính cách, tâm lý của họ.
"Tôi không biết vấn đề là gì, nhưng những con chó luôn cố gắng cắn tôi", một thanh niên khoảng ngoài 20 tuổi chia sẻ với Stanley Coren, Giáo sư Danh dự tại Khoa Tâm lý học, Đại học British Columbia (Canada).
Anh tiếp tục: "Ví dụ, mới thứ Ba tuần trước, tôi đang vội vã xuống phố để đến một cuộc hẹn ăn trưa. Tôi vừa đi ngang qua một người phụ nữ đang dắt một chú chó German Shepherd, đột nhiên con chó lao tới cắn vào chân tôi.
May mắn thay, mọi việc không quá tệ. Tôi bị xước da, chảy máu một chút. Người phụ nữ xin lỗi, nói rằng cô đã nuôi con chó này được hơn 2 năm và nó chưa bao giờ tỏ ra hung dữ với bất kỳ ai khác ngoài tôi. Ông có thể giải thích chuyện gì đang xảy ra không?”.
Trong lúc người thanh niên đang nói, là chuyên gia tâm lý học, Stanley Coren bắt đầu quan sát ngôn ngữ cơ thể của anh ấy.
Vừa nói, anh vừa xoa má rồi đưa tay vuốt tóc. Trong khi đó, anh ấy chớp mắt thường xuyên hơn một người bình thường sẽ làm. Đôi môi của anh cũng mím chặt, xoa 2 tay vào nhau và liên tục đổi trọng tâm cơ thể từ chân này qua chân kia. Stanley Coren nhận ra rằng, đây là một số dấu hiệu của sự lo lắng, bất an và đau khổ.
“Vì vậy, tôi nghĩ anh ta lo lắng không chỉ đơn giản vì việc chó cắn mà anh ta còn có vấn đề tâm lý”, vị giáo sư nói.
Giáo sư Stanley Coren đưa ra kết luận này là vì ông vừa đọc xong một bài báo được đăng trên “Tạp chí Dịch tễ học và Sức khỏe Cộng đồng”. Bài báo được viết bởi một nhóm các nhà nghiên cứu từ Đại học Liverpool, đứng đầu là nhà dịch tễ học Carri Westgarth.
Nghiên cứu này cố gắng thu thập thông tin về những vết chó cắn và liệu có những đặc điểm cụ thể nào khiến một người thường bị chó tấn công hay không.
Đây không phải là một nhiệm vụ dễ dàng vì nhiều trường hợp bị chó cắn, chẳng hạn như trường hợp Giáo sư Stanley Coren vừa mô tả, không cần chăm sóc y tế và do đó không được báo cáo.
Vì vậy các nhà nghiên cứu đã tập trung vào một cộng đồng duy nhất gồm 1.280 hộ gia đình ở Cheshire, Anh. Họ thu thập dữ liệu từ 694 cư dân.
Họ ước tính chỉ có khoảng 19 vết chó cắn trên 1.000 người dân mỗi năm, và chỉ một tỷ lệ rất nhỏ trong số đó phải điều trị y tế hoặc nhập viện. Họ cũng phát hiện ra rằng, các vết cắn có nhiều khả năng xảy ra hơn từ những con chó không quen (55%).
Bên cạnh đó, trẻ em dưới 15 tuổi có nguy cơ cao nhất và chiếm 44% tổng số ca bị chó cắn. Đàn ông có nguy cơ bị cắn gần gấp đôi so với phụ nữ.
Theo Giáo sư Stanley Coren, đây là nghiên cứu đầu tiên cố gắng liên kết các vụ tấn công của chó với tính cách nạn nhân bị cắn. Điều thú vị nhất là họ đã tìm thấy một khía cạnh tính cách quan trọng.
Các nhà nghiên cứu thường hỏi những câu hỏi tập trung vào chứng loạn thần kinh (sự cáu kỉnh, tức giận, sợ hãi, buồn bã, lo lắng, thù địch và tính dễ bị tổn thương) của người được thu thập dữ liệu.
Từ các nghiên cứu này, các nhà khoa học nhận thấy, những người mắc chứng loạn thần kinh có nguy cơ bị chó cắn cao hơn 22% so với những người ổn định về cảm xúc.
Nhóm nghiên cứu gặp khó khăn trong việc giải thích tại sao những người mắc chứng rối loạn thần kinh cao lại dễ bị chó tấn công hơn. Có thể sự lo lắng và bất an của một cá nhân khiến họ phát ra các pheromone (các phân tử mùi có ý nghĩa sinh học) khác nhau.
Một số nghiên cứu cho thấy, một số pheromone nhất định có thể giúp chó bình tĩnh hơn. Do đó, dường như không nằm ngoài khả năng rằng các pheromone khác có thể kích động chó hành động hung hăng. Trạng thái không thoải mái liên quan đến chứng loạn thần kinh ở mức độ cao có thể tạo điều kiện cho việc tạo ra chúng.
Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu cũng cho rằng, một số kiểu hành vi không xác định ở người loạn thần kinh có thể khiến chó chú ý đến họ và nhắm vào họ.
Giáo sư Stanley Coren cho biết, chó là bậc thầy về đọc ngôn ngữ cơ thể. Một người có những hành vi thể hiện sự bất an và sợ hãi, sẽ khiến người xung quanh hơi khó chịu - hiện tượng được gọi là lây lan cảm xúc.
Có lẽ loài chó cũng cảm thấy như vậy, sự khó chịu của chúng thôi thúc chúng hành động. Với đầu óc kém tinh tế, chúng có thể lý luận rằng cách hiệu quả nhất để giữ cho người hơi phiền phức này tránh xa mình bằng một cái cắn cảnh báo.
Vì vậy, những người có dấu hiệu, hành vi của chứng loạn thần kinh có thể trở thành mục tiêu của sự hung hăng của chó chỉ vì họ làm cho những con chó ở gần họ khó chịu.
Ngọc Trang(Theo Psychology Today)