Vợ chồng cần mở lòng chia sẻ!
Áp lực cuộc sống, công việc khiến anh gầy sọm. Đêm về, nằm bên cạnh tôi mà anh như người vô hồn.
Gần một tháng nay, anh thường hay trở về nhà trễ. Cuối tuần, anh cũng xách xe ra đường mà không giải thích đi đâu, chỉ nói gọn lỏn là đi làm. Đêm về, tôi thấy anh trằn trọc. Ở cạnh bên nhau nhưng anh chẳng chia sẻ gì, chỉ thấy anh ngày thêm gầy sọm, vô hồn.
Lúc đầu, tôi tưởng anh bệnh nên ép ăn các kiểu. Nhưng món nào dọn lên, anh cũng ăn qua loa lấy lệ. Có hôm, anh còn lấy cớ cơ quan có tiệc, đi ăn với sếp và đồng nghiệp để từ chối ăn uống cùng tôi.
Cảm nhận bất ổn, tôi âm thầm quan sát và tìm cách tiếp cận cơ quan anh làm. Điều bất ngờ là bảo vệ cho biết anh không hề đến nơi làm. Một số đồng nghiệp của anh, khi tôi tìm hiểu sâu thì cho biết anh đã nghỉ việc. Công ty gặp khó khăn, đơn hàng giảm mạnh nên cấp trên lần lượt cắt giảm các vị trí việc làm, trong đó có anh.
Vậy thì anh đi đâu? Hay là đến nhà một cô nào đó? Tôi giả vờ hỏi bộ anh chán vợ rồi hả? Anh ký đầu tôi rồi nói sao hỏi điên khùng. Định nhắc đến chuyện công việc, anh than mệt tìm cách thoái thác, bảo tôi ngủ đi, rồi không nói gì.
Tiếp tục tìm hiểu, tôi phát hiện anh thường đến “ngồi đồng” tại một quán cà phê. Quán này cách nhà tôi chỉ khoảng 2km. Sáng anh đến đó, ôm laptop chơi game rồi tìm thông tin tuyển dụng.
Chỉ với ly cà phê đen mà anh ngồi gần như cả ngày, đến khoảng xế xế, tầm hơn 14 giờ mới kêu một món ăn vội, khi thì mì gói kèm trứng, lúc chỉ một dĩa nhỏ nui xào. Anh không hề biết bị vợ theo dõi, bởi tôi khéo léo nhờ một cô bạn giả bộ thay tôi ra quán đó “ngồi đồng”.
Biết được câu chuyện, tôi rất đau lòng. Chúng tôi cưới nhau vài năm, có đứa con năm nay chưa tròn 7 tuổi. Mỗi tháng chi tiêu gia đình và lo học hành cho con hơn 10 triệu đồng nhưng vì còn khoản nợ tiền mua nhà chung cư trả góp hàng tháng nên vợ chồng nhiều lúc gặp áp lực tài chính. Lúc công việc suôn sẻ thì không sao, khi kinh tế khó khăn, mọi thứ bỗng trở nên nặng gánh.
Nhiều lúc, tôi muốn nói với anh, vợ chồng đồng cam cộng khổ, có gì thì phải nói rõ với nhau, không được giấu diếm nhưng anh cứ im im, âm thầm tự gánh.
Anh không nghĩ sự thiếu mở lòng chia sẻ của anh khiến mối quan hệ vợ chồng trở nên nặng nề hơn. Điều anh nghĩ đó là sự hy sinh vì vợ, vì con thật ra đang ngày càng tạo vách ngăn trong gia đình. Thiếu sự gắn kết, san sẻ, tôi cảm thấy không thoải mái; còn anh đang ngày càng lụn bại, lún sâu vào khoảng đen của sự u buồn.
Cô bạn thân bảo tôi, việc thiếu chia sẻ những thử thách, khó khăn của chồng tôi không hề là một hành động đẹp mà đó là lối suy nghĩ thiếu tôn trọng đối phương. Dù sao chúng tôi cũng từng đi qua bao gian khó, thử thách mới có thể đến được với nhau bằng cuộc hôn nhân, từ đó tạo dựng được mái ấm với con cái đầy ắp yêu thương.
Sự thiếu chia sẻ không chỉ khiến chồng tôi không tìm ra được lối thoát, giải quyết vấn đề của bản thân mà còn khiến tôi có cảm giác như chồng không tin tưởng mình. Lẽ ra, chồng tôi phải cảm thấy thoải mái và yên tâm, tìm được cảm giác an toàn khi chia sẻ với tôi mọi thứ thì mới phải.
Cuộc sống làm sao không khỏi khó khăn và sóng gió. Vợ chồng chỉ cần mạnh dạn, thẳng thắn chia sẻ cùng nhau thì mọi vấn đề đều được giải quyết. Huống gì tôi đã tìm ra được nguyên nhân vì sao anh ấy thất thần, mất ngủ và trông như người vô hồn khi ở bên cạnh mình.
Tôi quyết định sẽ làm một buổi cơm chiều tươm tất hơn mọi lần, cố gắng nấu những món ăn mà anh cực thích. Trong bữa cơm ấy, tôi sẽ nói thẳng mọi chuyện với anh để anh mở lòng chia sẻ khó khăn đang gặp phải cùng vợ. Để rồi, chúng tôi sẽ cùng nắm tay nhau vượt qua mọi khó khăn như đã từng./.
Nguồn Long An: https://baolongan.vn/vo-chong-can-mo-long-chia-se--a172430.html