2 năm là nhân viên giỏi nhất công ty, tôi được thăng chức, lương tăng 300 nghìn
Hai năm liền được vinh danh là 'Nhân viên xuất sắc của năm', tôi vẫn quyết định nghỉ việc sau khi được thăng chức, bởi lẽ lương chỉ tăng vỏn vẹn 300 nghìn đồng.
Tôi như nhìn thấy mình khi đọc bài viết "Sếp gọi tôi là nòng cốt của công ty nhưng chỉ tăng lương 192.800 đồng". Qua nhiều năm đi làm, tôi rút ra một điều là để tăng năng suất, giảm chi phí, một trong những biện pháp hữu hiệu mà nhiều nhà quản lý áp dụng là tăng cường khen ngợi để ghi nhận công sức để bù cho việc hạn chế tăng lương hay chi thưởng. Có thể hiểu đơn giản là: "Lời khen là miễn phí, còn tiền thì không!".
Nhân viên nào cũng rất coi trọng đánh giá tích cực của sếp, đa số mọi người sẽ vui và xúc động khi được trao bằng khen hay danh hiệu trong các cuộc tổng kết, không phải vì hiếu danh mà đơn giản họ hạnh phúc khi lãnh đạo biết đến và công nhận những đóng góp của mình, cảm thấy nỗ lực và công sức mình bỏ ra có giá trị.
Tuy nhiên, với nhiều vị sếp, việc khen ngợi, vinh danh trước tập thể giống như hình thức "mồm miệng đỡ tiền bạc", khiến nhân viên vui mà quên đi, bỏ qua chuyện lương mãi không tăng, có chút lỗi nhỏ liền đè ra phạt nhưng thưởng lại khó hơn lên trời, có thành tích nổi bật cũng chỉ được tuyên dương và vài tràng vỗ tay trong cuộc họp.
Tôi từng được công ty cũ - một đơn vị khá có tiếng trong lĩnh vực hoạt hình và quảng cáo - vinh danh là "nhân viên xuất sắc của năm" hai lần liền nhưng tổng mức tăng lương chỉ vỏn vẹn 300 nghìn đồng. Đây là chỗ làm thứ ba của tôi sau khi ra trường được 4 năm, bản thân rất muốn gắn bó lâu dài.
Khi mới đi làm, tôi khá hào hứng, không ngại tăng ca, làm thêm việc ngoài mô tả, luôn chủ động tiếp nhận nhiệm vụ mới. Nếu ai từng làm trong ngành thiết kế đồ họa, đặc biệt là hoạt hình, sẽ biết công việc này thuộc loại bào mòn sức khỏe. Thức đêm để kịp tiến độ cho khách hàng là chuyện cơm bữa. Các vấn đề sức khỏe như đau lưng, cổ vai gáy cũng xuất hiện rất sớm.
Khi vào đợt có nhiều dự án, tôi thường phải ngủ lại công ty, sau mấy tiếng lại tiếp tục công việc. Làm việc triền miên để quản lý và khách hàng hài lòng chính là "đặc sản" của công ty chúng tôi.

(Ảnh minh họa: AI)
Nhiều bạn bè cùng ngành có thu nhập cao hơn tôi bởi có thể làm nhiều việc cùng lúc. Còn tôi không có chút thời gian nào để làm thêm bên ngoài vì phải kiêm nhiệm nhiều dự án.
Nỗ lực và hiệu quả công việc của tôi đúng là có được ghi nhận. Cuối năm 2023, tôi được vinh danh là nhân viên xuất sắc nhất công ty. Mọi người đều vỗ tay, giám đốc gọi tên tôi trước toàn bộ nhân viên, trao bằng khen và nói nhiều lời động viên, khuyến khích, mong mọi người noi gương. Tôi rất vui và cảm thấy những cống hiến của mình không uổng phí.
Sau đó, sếp thăng chức cho tôi, giao quản lý phòng chuyên môn nhưng không đề cập đến thu nhập. "Bắt đầu vị trí công việc mới đòi hỏi trách nhiệm hơn, lương không tăng có thể khiến bản thân ấm ức hay quá tải, tuy nhiên cũng rất đáng thử để làm đẹp cho CV", tôi tự nhủ như vậy, và vẫn nghĩ rằng sau một thời gian thể hiện bản thân ở vị trí mới, tôi sẽ được điều chỉnh lương.
Năm 2024, tôi chính thức được bổ nhiệm làm trưởng phòng, có thêm 3 nhân sự dưới quyền. Tuy làm quản lý nhưng khối lượng công việc chuyên môn của tôi không giảm đi mà thậm chí còn tăng lên. Ngoài việc phải kiểm soát chất lượng đầu ra cho cấp dưới, tôi cũng phải tự tay thiết kế sản phẩm cho nhiều dự án quan trọng của công ty.
Tôi chấp nhận thỏa thuận thăng chức vì điều đó phù hợp với mục tiêu nghề nghiệp dài hạn, nhưng bản thân phải làm việc kiệt sức hơn cả lúc trước.
Sau 6 tháng, tôi gặp lãnh đạo trực tiếp để bàn chuyện tăng thù lao. Sếp giảng giải rằng lên chức là một cơ hội tuyệt vời để tôi học hỏi và chứng minh các kỹ năng mới. Đây là điều cần thiết để bản thân có thể đạt bước tiếp theo trong ngành. Thời gian làm trưởng phòng của tôi vẫn còn quá ngắn, chưa đủ chứng minh năng lực trong việc quản lý nên việc tăng lương luôn là không thuyết phục.
Lãnh đạo hứa hẹn, nếu từ lúc đó đến cuối năm tôi thể hiện nhiều, làm tốt hơn nữa thì chắc chắn thu nhập không phải vấn đề; công ty không để người giỏi thiệt thòi bao giờ.
Tôi lại nhẫn nhịn, tiếp tục cố gắng hoàn thành công việc tốt nhất có thể. Với nỗ lực bỏ ra thì đồng lương đúng là không đáng giá, tuy nhiên tôi phải cố vì mục tiêu dài hạn hơn. Cuối năm, tôi tiếp tục giành danh hiệu "Nhân viên xuất sắc của năm". Cầm tấm bằng khen và kỷ niệm chương trên tay, tôi không còn cảm nhận được niềm vui như năm trước, tự hỏi không biết sau đó liệu sếp có thực hiện lời hứa.
Một tháng sau, thấy không ai đả động, tôi lại vào phòng sếp hỏi chuyện lương. Sếp nói công ty trải qua bất ổn tài chính, không có ngân sách cho nhân sự năm tới, thế nên hiện giờ chỉ có thể tăng cho tôi 300 nghìn đồng. Tôi thất vọng đến không nói nên lời, chỉ vâng rồi đi ra, biết rằng những lời đó chỉ là ngụy hiện, số dự án, đơn đặt hàng nhiều như vậy, không thể nói là công ty thiếu tiền.
Thời gian sau đó, tôi không dồn toàn bộ tâm sức cho công việc nữa mà âm thầm tìm chỗ để chuyển đi. Mới đây, tôi đã nhận việc mới, vẫn là vị trí trưởng phòng. Công ty mới nhỏ hơn chỗ cũ nhưng vẫn có thể trả cho tôi mức lương cao hơn rất nhiều, đồng thời có quy định rõ ràng về mức tăng lương nếu vượt KPI. Với đãi ngộ đó, tôi lấy lại được tinh thần "cuồng việc" vốn có.
Có lẽ sếp cũ của tôi nghĩ rằng giai đoạn này kinh tế khó khăn, tìm việc không dễ nên yên tâm bạc đãi nhân viên tốt mà không sợ người ta nghỉ việc. Nhưng trường hợp của tôi chứng tỏ một điều, nếu mình có năng lực, thị trường vẫn cần thì chẳng sợ thất nghiệp.
Tôi không phủ nhận giá trị những lời khen của lãnh đạo hay các danh hiệu, bằng khen. Sự tôn vinh là liều thuốc bổ tinh thần giúp thúc đẩy tinh thần cống hiến, nhưng tôn vinh và ghi nhận phải đi kèm với sự tưởng thưởng tương xứng. Thêm việc thì phải thêm tiền, chúng ta không ai hít không khí để sống, công việc bào mòn sức khỏe cũng cần tiền bạc để tái tạo.
Các ông chủ không nên coi nhân viên như một cỗ máy vĩnh cửu không bị hao mòn; máy móc cũng cần bỏ chi phí bảo dưỡng và nhiên liệu để vận hành cơ mà. Nếu nhân viên nhận ra sự phát triển của công ty, sự giàu lên của ông chủ không liên quan gì đến quyền lợi của họ, thậm chí công ty càng mạnh họ càng phải làm việc nhiều hơn với mức lương như cũ, họ sẽ lạnh lòng và bỏ đi.