Bạn xa nhưng chẳng cách lòng

Vừa đi làm về tới nhà, tôi đã thấy tin nhắn Zalo báo liên tục. Là tin nhắn Nguyệt gửi đến. Đọc tin nhắn, tôi tủm tỉm cười một mình: 'Mình nhận được đồ của cậu gửi rồi. Sao gửi mình nhiều đồ vậy. Trộm vía, em bé ngoan lắm… Cảm ơn tình cảm của cậu dành cho gia đình mình!'.

Nguyệt là bạn từ thời học sinh cấp 2 của tôi. Bạn vừa sinh con đầu lòng ở tuổi U40. Vợ chồng bạn lấy nhau khi cả hai ở cái tuổi mà như các cụ ví “đã toan về già”. Kết hôn gần 2 năm, bạn mãi chưa có tin vui. Vợ chồng thăm khám, chạy chữa mấy năm trời, trải bao khó khăn, vất vả mới có được thành quả là cô công chúa hôm nay. Nghe bạn kể có ít sữa nên tôi đã nhờ mẹ vào bản cắt thuốc lá của bà con dân tộc gửi bạn. Ngày trước, khi sinh 2 bé, tôi cũng ít sữa, thấy uống thuốc lá hiệu quả nên tôi đã mách và gửi cho Nguyệt. Chẳng ở gần nhau ngay lúc này, nhưng tôi biết thế nào khóe mắt bạn cũng rưng rưng…

Nhớ lại những năm tháng học trò, hai đứa dính nhau như sam. Nhà Nguyệt neo người, bố bạn mất sớm, mẹ làm nhân viên y tế tại xã. Tuy bằng tuổi nhưng Nguyệt trưởng thành hơn tôi rất nhiều. Đi học về, mỗi khi tranh thủ sang nhà bạn chơi là y rằng tôi đã thấy Nguyệt gánh nước ở bờ suối về tưới rau. Vừa làm vườn bạn vừa dạy tôi cách đánh luống, làm cỏ. Tôi vui vẻ phụ bạn hái rau, bó lại để sớm mai bạn cùng mẹ mang rau ra chợ bán. Vất vả là thế nhưng chưa khi nào Nguyệt đi học muộn. Mỗi ngày, bạn còn đón tôi trên chiếc xe đạp mà trước đó là “con ngựa sắt” thồ rau của gia đình. Hết hè sang đông, dù mưa hay nắng bạn gần như chẳng bỏ buổi chợ nào phụ mẹ có thêm thu nhập nuôi em. Tối đến, những hôm mẹ bận, bạn lại dạy em học bài và đôi khi kiêm luôn “gia sư” miễn phí cho cô bạn sáng nay trên lớp mải nói chuyện là tôi nên không hiểu bài tập thầy cô giao…

Khi chúng tôi tốt nghiệp THPT, bạn cùng gia đình chuyển về quê ngoại sinh sống. Nguyệt thi đậu vào trường cao đẳng y tế tỉnh nhà. Chúng tôi xa nhau nhưng chưa từng cách lòng. Duyên đến muộn với bạn. Ngày bạn lấy chồng, tôi mừng vui khôn xiết. Rồi thời gian vợ chồng bạn chạy chữa kiếm con, Nguyệt chịu nhiều áp lực. Bạn hay khóc và có lúc muốn buông xuôi. May mắn chồng Nguyệt là người hiểu chuyện lại khá tâm lý. Thỉnh thoảng anh gọi điện thoại nhờ tôi động viên Nguyệt nhiều hơn để bạn bớt lo lắng, căng thẳng để không ảnh hưởng tới việc điều trị. Và cũng chính nhờ tình yêu từ chồng và người thân luôn bên cạnh, tin vui đã đến với vợ chồng bạn.

Ngày bạn sinh, vì hoàn cảnh nên tôi không thể về thăm. Tôi dự định ngày gần nhất gia đình tôi sẽ về quê bạn. Tôi mường tượng tới vẻ mặt bất ngờ, rồi thế nào trong niềm vui ấy, cô bạn hay "mít ướt" của tôi sẽ lại khóc. Nhưng tôi biết những giọt nước mắt ấy là niềm hạnh phúc, là sự nỗ lực và hành trình dù khó khăn, chông gai, bạn đã không bỏ cuộc.

Phạm Thị Phương

Nguồn Bình Phước: https://baobinhphuoc.com.vn/news/19/163202/ban-xa-nhung-chang-cach-long