Bố mẹ khiếm thị cạn nước mắt nhìn con ung thư võng mạc nguy cơ hỏng mắt

Bố mẹ khiếm thị bẩm sinh, cậu con trai 19 tháng tuổi là niềm an ủi duy nhất nay bị ung thư võng mạc. Tương lai của gia đình anh chị đang rơi vào cảnh vô định, tăm tối.

Con trai từng là ánh sáng của cuộc đời anh chị nhưng 19 tháng tuổi cháu đã phải gánh nỗi đau bệnh tật

Con trai từng là ánh sáng của cuộc đời anh chị nhưng 19 tháng tuổi cháu đã phải gánh nỗi đau bệnh tật

Mối lương duyên của đôi vợ chồng khiếm thị

Chị Phạm Thị Huệ sinh năm 1974 (Như Quỳnh, Hưng Yên) là con út trong một gia đình có 7 anh chị em 4 trai 3 gái. So với anh chị em của mình thì chị Huệ thiệt thòi hơn cả. Từ khi mới sinh ra chị Huệ đã bị khiếm thị, chưa một lần nhìn thấy ánh sáng. Mặc dù đã được gia đình đưa đi chữa trị khắp nơi mong tìm thấy ánh sáng cho đôi mắt chị nhưng mọi sự cố gắng đều vô vọng. Chị đành chấp nhận số phận, sống cả cuộc đời với bóng tối những mỗi lần nhắc đến khiếm khuyết của bản thân mình, chị Huệ không khỏi chạnh lòng khóc mãi.

Khi lớn lên, nhờ sự giúp đỡ của gia đình và hội Người mù tỉnh Hưng Yên, chị Huệ được học nghề xoa bóp bấm huyệt, tẩm quất cổ truyển. Với ý chí vượt lên số phận và quyết tâm “tàn nhưng không phế”, chị đã xin đi làm để không phải sống thụ thuộc dựa dẫm vào gia đình.

Làm việc 1 thời gian, chị quen anh Ngô Văn Dũng sinh năm 1981 (Hiệp Hòa, Bắc Giang), một người đàn ông cùng cảnh ngộ cũng bị khiếm thị bẩm sinh và đang làm nghề bấm huyệt như chị. Chị hơn anh 7 tuổi nhưng sự chênh lệch tuổi tác không còn là vấn đề quan trọng ngăn cản anh chị đến với nhau.

2 con người vĩnh viễn không thể nhìn thấy mặt nhau, không biết đối phương xấu hay đẹp, họ chỉ cảm nhận được nhau bằng tình yêu, sự chân thành đã quyết tâm đi đến hôn nhân. Biết chuyện, cả 2 bên gia đình đều phản đối cuộc hôn nhân này. Họ cho rằng một người mù sống đã khó khăn, huống hồ 2 người cùng cảnh ngộ thì sẽ chung sống thế nào, rồi sau có con cái ai nuôi nấng chăm sóc... Nhưng rồi, tình yêu của cặp đôi khiếm thị đã chiến thắng tất cả, năm 2016 họ chính thức về chung một nhà, bắt đầu cuộc sống mới với niềm hi vọng vào ngày mai tươi sáng.

“Mặc dù bị mù nhưng chúng tôi vẫn khao khát hướng đến một cuộc sống gia đình. Chúng tôi mù mắt nhưng vẫn có đôi tay, vẫn nuôi nhau được”, chị Huệ quyết tâm với hạnh phúc của đời mình.

Ánh sáng cuộc đời dần lụi tắt

Hạnh phúc với anh chị tưởng sẽ đơm hoa kết trái từ đây khi sau 2 năm chung sống, vào năm 2018 chị Huệ sinh được một cháu trai khôi ngô và hiếu động. Phạm Hữu Hùng là tên của cháu bé được khai sinh theo họ của mẹ, với hi vọng con sẽ mạnh khỏe, bình an, cuộc đời con sẽ đổi mới và không đau khổ bất hạnh như cha mẹ. Đứa con là món quà trời ban cho anh chị để bù đắp lại những bất hạnh, thiệt thòi. Anh chị vẫn bảo con là ánh sáng của cuộc đời, là mục đích sống của anh chị, giúp anh chị vượt qua những khó khăn trước mắt. Nhưng niềm vui chưa tày gang thì bất hạnh ập đến khi gia đình chị biết tin con bị ung thư võng mạc.

Theo lời chị Huệ kể, đầu tháng 9/2019 mọi người trong gia đình chị thấy cháu đi đứng quờ quạng, hay va vấp rồi ngã xuống sàn nhà nên nghi ngờ thị lực của cháu có vấn đề. Thử ném đồ chơi ngay cạnh chân nhưng cháu cũng không biết, không nhìn thấy. Cậy nhờ anh em họ hàng cháu Hùng được đưa lên viện mắt Trung ương thăm khám.

Chờ con bên ngoài phòng khám mà lòng anh chị như lửa đốt. Cuối cùng điều gì đến cũng đến, vợ chồng chị Huệ như chết lặng khi nghe bác sĩ kết luận cháu Hùng bị ung thư võng mạc cần chuyển gấp sang khoa Nhi, bệnh viện K Tân Triều chữa trị.

Cháu Phạm Hữu Hùng bị ung thư võng mạc đang được người mẹ khiếm thị ôm ấp, dỗ dành

Cháu Phạm Hữu Hùng bị ung thư võng mạc đang được người mẹ khiếm thị ôm ấp, dỗ dành

Lấy tay gạt đi dòng nước mắt nhạt nhòa, chị Huệ mếu máo: “Bác sĩ bảo tế bào ung thư đã có dấu hiệu xâm lấn ảnh hưởng tới não, khả năng giữ lại đôi mắt cho con là rất thấp. Có thể cả cuộc đời còn lại của con sẽ mù lòa không nhìn thấy ánh sáng giống như vợ chồng tôi.

Vợ chồng chúng tôi đã hạnh phúc nhường nào khi có con, chỉ mong con khỏe mạnh ăn học thành tài để đôi mù này có nơi nương tựa lúc tuổi già. Cháu nó khỏe mạnh thì vợ chồng tôi còn nương nhờ bà nội chăm bẵm, giờ ốm đau bệnh tật thế này thì gia đình biết phải xoay xở làm sao”.

Hiện tại hàng tháng anh Dũng và chị Huệ mỗi người được 400 nghìn đồng tiền trợ cấp xã hội. Với số tiền ít ỏi đó, hai vợ chồng không đủ để trang trải cho cuộc sống, chưa kể đến những hôm ốm đau bệnh tật.

Từ ngày con bị bệnh, chị Huệ nghỉ việc vào viện với con. Còn anh Dũng bố cháu, dù lo lắng cho con, thương con vô hạn nhưng vì hoàn cảnh kinh tế gia đình khó khăn, anh vẫn tiếp tục đi làm, chắt bóp từng đồng để chăm lo cho gia đình và có tiền chữa trị đôi mắt cho đứa con thơ dại. Dù đôi mắt mù lòa nhưng trái tim người cha, người mẹ ấy luôn rực sáng tình yêu thương con cháy bỏng.

Đang tâm sự với chúng tôi, nghe tiếng con khóc, chị Huệ lại vội vã sờ soạng lần dò đến chỗ con đang nằm để dỗ dành, ôm ấp. Nhìn cảnh này, những ai chứng kiến đều không khỏi rơi nước mắt.

Hai con người bất hạnh đó tưởng chừng đã gánh đủ những thiệt thòi của cuộc đời nhưng dường như với anh chị ông Trời vẫn còn muốn thử thách và trêu ngươi. Một tương lai tươi sáng là điều ai cũng mong muốn cho anh chị nhưng dường như mọi thứ đang rất xa vời và nhạt nhòa.

Để giúp cho đôi vợ chồng khiếm thị anh Dũng - Chị Huệ có tiền chữa trị cứu đôi mắt cho cháu Phạm Hữu Hùng có được ánh sáng, kính mong quý độc giả đồng cảm và chia sẻ.

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về địa chỉ: Chị Phạm Thị Huệ Thôn Ngô Xuyên, thị trấn Như Quỳnh, Văn Lâm, Hưng Yên. SĐT: 0972943742

Hoặc thông qua STK: 1000007057764705 chủ TK Phạm Thị Huệ. Ngân hàng Agribank chi nhánh Như Quỳnh - Hưng Yên

Nguồn Gia Đình VN: https://giadinhvietnam.com/bo-me-khiem-thi-can-nuoc-mat-nhin-con-ung-thu-vong-mac-nguy-co-hong-mat-d147888.html