Bóng mình
Lê Nhi
Đỏ ửng những ánh mắt lạc lõng
thành phố đổ hình lên bức tường thời gian
bóng ta
đôi quang
cái nào cong hơn phận người?
nắng xuyên qua đám cỏ khô từ quê mẹ, đến chơi
chiếc đòn bắc cầu cho cơn buồn thổ lộ
ta gánh bốn mùa đi qua dông gió
sấp ngửa
co ro
vội tìm nhau sau lần đổ vỡ, nào ngờ
sông buông khăn liệm mình từ ấy
đoạn tang một con thuyền gẫy
giữa dòng
chỉ bóng mình
trôi
Nguồn VNCA: https://vnca.cand.com.vn/tho/bong-minh-i785654/











