Cơ cực cậu bé gồng gánh chăm mẹ bệnh, anh tai nạn

Mới 16 tuổi, nhưng Quân hiện đang là lao động chính của gia đình. Ước mơ được học nghề để có công việc ổn định trở nên quá xa vời với cậu bé đáng thương.

Liên tiếp những nỗi đau

Chúng tôi tìm tới nhà em Mai Anh Quân (16 tuổi, trú tại xã Hanh Cù, huyện Thanh Ba, tỉnh Phú Thọ) vào một ngày cuối tháng 5. Hỏi thăm từ đầu xóm, ai cũng bày tỏ sự cảm thương, bởi Quân còn ít tuổi nhưng đang phải gánh trên vai trọng trách lớn. Khi chúng tôi đến nơi, Quân đang giúp bà ngoại phơi thóc ngoài sân.

Mới 16 tuổi nhưng hiện Quân đang là lao động chính của gia đình.

Giọng buồn buồn, bà ngoại của Quân kể: "Gia đình hiện đang rất khó khăn, cơ cực. Trước đây, chồng tôi đi chiến trường miền Nam, sau này sinh được 7 người con thì 4 đứa bị câm điếc.

Mẹ cháu Quân là đứa lành lặn, nhưng do bị ảnh hưởng bởi chất độc màu da cam nên quanh năm đau ốm, chậm chạp hơn người bình thường. Hiện mẹ cháu đang ở viện để chăm sóc anh trai của Quân bị tai nạn giao thông".

Quân kể, bố em đã mất cách đây 2 năm vì bệnh hiểm nghèo. Thời điểm ấy nhà em chuẩn bị xây xong. Trước đây, cả gia đình phải ở trong căn nhà lá, cứ mưa bão là sập. Thương hoàn cảnh gia đình, bà con lối xóm, họ hàng đã chung tay giúp đỡ, cho vay tiền nên cả nhà mới có được căn nhà cấp 4 che mưa nắng như bây giờ.

"Hiện nhà em vẫn còn nợ ngân hàng tới hơn 70 triệu. Ở trên này chỉ trồng lúa và sắn, đủ để sống qua ngày. Em không biết phải làm thế nào bây giờ", Quân ngậm ngùi.

Cháu Quân trong ngôi nhà cấp 4 xộc xệch, không có vật dụng nào có giá trị.

Bố mất, anh trai của Quân học hết lớp 9 đã phải nghỉ học để đi làm nuôi cả nhà. Hai năm sau Quân vào lớp 9, lúc này em cũng buộc phải nghỉ học lên Hà Nội đi làm thuê để kiếm tiền, những mong sau sẽ về quê học nghề. Nhưng rồi tai ương cứ liên tục ập tới.

Ngày 25/4 vừa qua, khi Quân đang ở Hà Nội thì nhận tin anh trai bị tai nạn giao thông phải nhập viện cấp cứu ở TP Việt Trì. Do chưa có thẻ bảo hiểm y tế nên chi phí điều trị và nằm giường lên tới 120 triệu đồng. Gia đình Quân đã phải bán một quả đồi để trang trải tiền viện phí. Đến khi không thể kham nổi, gia đình đã phải chuyển anh của Quân về Trung tâm Y tế huyện Thanh Ba để tiếp tục điều trị.

"Anh trai em bị vỡ hộp sọ nên chi phí thay hộp sọ rất đắt, trong nhà hiện không còn một đồng nào, cũng không có đồ đạc giá trị nào để bán nữa", Quân vừa nói vừa khóc.

Tương lai mịt mờ

Khi chúng tôi cùng Quân tới Trung tâm Y tế huyện Thanh Ba, anh trai Quân đang nằm thở máy trong phòng hồi sức cấp cứu. Ngồi thẫn thờ bên giường bệnh là một người phụ nữ nhỏ thó, khắc khổ. Đó chính là mẹ của Quân. Những ảnh hưởng của chất độc màu da cam đã khiến người phụ nữ ấy không thể hoạt bát như người bình thường.

Mẹ và Quân chăm sóc anh trai điều trị tại Trung tâm Y tế huyện Thanh Ba.

"Hiện mẹ và em đang phải thay nhau chăm sóc anh trai. Mẹ chỉ biết thay bỉm mà không biết cho ăn bằng ống xông nên cứ đến giờ ăn là em phải vào đây, không có thời gian đi làm việc gì để kiếm tiền. Em chỉ mong anh trai nhanh khỏe để em còn đi làm nuôi gia đình", Quân cho hay.

Anh Vũ Anh, một người hàng xóm của Quân cho biết: "Gia đình cháu Quân đặc biệt khó khăn, bố mất sớm, ba mẹ con tần tảo nuôi nhau. Cháu Quân rất ngoan, biết gia cảnh nghèo khó nên đã nghỉ học sớm để đi làm. Vậy mà tai ương không buông tha. Mẹ của Quân không có sức khỏe nên không thể lao động, hiện giờ cả nhà không có nguồn thu nhập nào".

Bà Nguyễn Thị Thanh Bình, Chủ tịch hội Chữ thập đỏ xã Hanh Cù cho biết: "Chúng tôi cũng biết gia cảnh của em Quân rất khó khăn. Vừa qua, khi anh trai Quân gặp tai nạn, hội đã tới thăm hỏi, động viên và giúp đỡ.

Tuy nhiên, sự giúp đỡ này chẳng thể thấm vào đâu. Rất mong các nhà hảo tâm chung tay hỗ trợ, để Quân và gia đình vượt qua được tình cảnh ngặt nghèo lúc này".

Mọi sự ủng hộ, giúp đỡ hoàn cảnh của cháu Quân, xin độc giả và các nhà hảo tâm gửi về Quỹ Chung tay vì ATGT của Báo Giao thông, số tài khoản: 115000106087, Ngân hàng TMCP Công thương Việt Nam - Chi nhánh Hà Nội. (Nội dung gửi ghi rõ: Ủng hộ cháu Quân ở Phú Thọ).

Đăng Minh

Nguồn ATGT: https://atgt.baogiaothong.vn/co-cuc-cau-be-gong-ganh-cham-me-benh-anh-tai-nan-192240531120227208.htm