Cô dâu của người yêu cũ lại chính là bạn thân, tôi sững người trong đám cưới của anh vì điều này
Tôi chợt nhận ra, không phải ai rời đi cũng để lại hận thù. Có người đến chỉ để dạy ta cách yêu, rồi rời đi để hoàn thiện phần còn thiếu trong một người khác.

Ảnh minh họa
Tôi và Nam từng yêu nhau suốt 4 năm đại học. Cả hai quen nhau từ những ngày còn sinh viên nghèo, đi làm thêm, ăn mì tôm, mơ về căn nhà nhỏ có giàn hoa giấy trước hiên. Nhưng đời không như mơ, ra trường, Nam đi nước ngoài du học, còn tôi ở lại, đi làm văn phòng. Xa cách, bận rộn, khác biệt trong suy nghĩ khiến tình yêu dần nhạt. Một ngày, anh nói: "Anh không muốn em đợi nữa, anh không biết khi nào quay lại".
Chúng tôi chia tay trong nước mắt, không hận thù, chỉ có tiếc nuối. Sau đó tôi cũng yêu người khác, lấy chồng, sinh con, sống cuộc đời bình thường. Thỉnh thoảng, vào những đêm muộn, tôi vẫn tự hỏi: Giá như ngày đó mình cố thêm một chút thì sao nhỉ?
Rồi một buổi chiều đầu thu, tôi nhận được thiệp cưới từ Nam. Anh nhắn gọn: "Anh rất mong em đến, vì có điều muốn nói riêng với em hôm ấy".
Thú thật, tôi đã đắn đo cả tuần. Ai lại đi dự đám cưới người yêu cũ? Nhưng sự tò mò và một chút lạ lùng không gọi tên được, khiến tôi quyết định đến.
Hôm đó, Nam đứng trên sân khấu, vẫn dáng vẻ ấy chỉ là chững chạc, điềm tĩnh hơn xưa. Cô dâu của anh mặc chiếc váy trắng tinh, khuôn mặt… quen đến lạ. Tôi phải nhìn kỹ lại, đó là Mai, bạn thân cùng lớp đại học, người từng nghe tôi kể mọi chuyện về Nam, từng ngồi an ủi tôi những đêm khóc vì cãi nhau.
Tim tôi nhói lên. Cảm giác không phải ghen, mà là một cú chấn động. Hóa ra, họ đã quen nhau sau khi tôi và Nam chia tay. Tôi vẫn nghĩ nếu anh mời, là vì muốn khoe hạnh phúc, hay chứng minh điều gì. Nhưng đến lúc hai người cùng cúi đầu cảm ơn khách, ánh mắt Nam vô tình bắt gặp tôi, anh mỉm cười, một nụ cười hiền như nói: "Cảm ơn em, vì đã từng đi cùng anh một đoạn".
Sau bữa tiệc, cô dâu chủ động chạy đến ôm tôi: "Tớ đã định không mời, nhưng chính Nam nói phải mời cậu. Anh bảo, nếu không có cậu, chắc anh chẳng trưởng thành đến được hôm nay".
Câu nói ấy khiến tôi lặng người. Tôi chợt nhận ra, không phải ai rời đi cũng để lại hận thù. Có người đến chỉ để dạy ta cách yêu, rồi rời đi để hoàn thiện phần còn thiếu trong một người khác.
Trên đường về, tôi mở cửa sổ xe, gió ùa vào, lòng nhẹ bẫng. Tôi nhắn cho Nam đúng một dòng: "Chúc hai người hạnh phúc. Cảm ơn vì đã mời".
Tin nhắn được xem ngay, không trả lời. Nhưng tôi biết, có những chuyện không cần nói nữa.
Và cũng từ hôm đó, tôi thôi nhìn về quá khứ....
*Câu chuyện được ghi bởi Thanh niên Việt!
Thông tin tham khảo: Để quên người yêu cũ, hãy chấp nhận cảm xúc, loại bỏ các kỷ niệm liên quan bằng cách dọn dẹp đồ vật và ngắt kết nối mạng xã hội, đồng thời tập trung vào bản thân bằng cách dành thời gian cho sở thích, sức khỏe và các mối quan hệ khác. Hãy giữ cho bản thân bận rộn với công việc và các hoạt động mới để vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Hãy thừa nhận rằng mối quan hệ đã kết thúc để không còn nuôi hy vọng hàn gắn.
Cho phép bản thân cảm nhận: Đừng kìm nén cảm xúc buồn bã, thất vọng hay tức giận. Bạn có thể viết nhật ký hoặc tâm sự với bạn bè để giải tỏa.
Việc ghi lại cảm xúc và sắp xếp lại suy nghĩ về mối quan hệ theo một trật tự hợp lý có thể giúp bạn bình tĩnh hơn. Cất hoặc vứt bỏ những đồ vật kỷ niệm như hình ảnh, tin nhắn, quà tặng... để giảm bớt sự gợi nhớ. Bỏ theo dõi hoặc hạn chế sử dụng mạng xã hội để tránh nhìn thấy cuộc sống hiện tại của họ, điều này sẽ giúp quá trình chữa lành của bạn diễn ra nhanh hơn.
Hạn chế đến những nơi có nhiều kỷ niệm chung như quán cà phê, rạp chiếu phim... để tránh chạnh lòng. Dành thời gian cho công việc, học tập hoặc tham gia các hoạt động bạn yêu thích như học một môn thể thao mới, đi du lịch, hoặc tham gia các lớp kỹ năng.
Chú trọng ăn uống lành mạnh, tập thể dục và thiền định để có một tinh thần và thể chất khỏe mạnh.
Nuôi dưỡng các mối quan hệ khác: Dành thời gian cho gia đình và bạn bè, hàn gắn lại những mối quan hệ đã từng bị lãng quên.










