Cuộc chiến thầm lặng
Cuộc chiến chống ma túy trên địa bàn tỉnh vẫn âm thầm diễn ra đầy khốc liệt, hiểm nguy. Mỗi chiến công không chỉ được đánh đổi bằng trí tuệ, bản lĩnh mà biết bao mồ hôi, nước mắt, thậm chí là sự hi sinh...

Lực lượng bộ đội biên phòng mật phục, khống chế tội phạm ma túy.
Điện Biên là địa bàn trọng điểm về ma túy, giáp với khu vực Tam giác Vàng, có đường biên giới dài, địa hình phức tạp. Bởi vậy, tội phạm ma túy luôn tìm mọi cách lợi dụng để vận chuyển trái phép chất ma túy từ bên kia biên giới vào nội địa. Lực lượng chức năng mà chủ công là Công an tỉnh và Bộ đội Biên phòng tỉnh luôn phải căng mình đấu tranh, ngăn chặn.
Sau gần hai tháng điều tra, theo dõi, tổ công tác đặc biệt của Công an tỉnh Điện Biên phối hợp với Công an các tỉnh Bắc Lào triệt phá thành công đường dây vận chuyển ma túy xuyên quốc gia. Trưa 8/6, tại huyện Pắc Beng, tỉnh U Đôm Xay (nước CHDCND Lào), lực lượng chức năng đã bắt giữ Vàng A Minh khi đang vận chuyển 67 bánh ma túy tổng hợp được cất giấu tinh vi trong xe ô tô bán tải. Cùng ngày, một đối tượng khác là Sổm Đi bị bắt giữ tại huyện Bun Tạy, tỉnh Phoong Sa Ly, cùng tang vật gồm 1 bánh ma túy tổng hợp, một khẩu súng hơi và 100 viên đạn. Hai đối tượng khai nhận được thuê vận chuyển số ma túy trên từ khu vực Tam giác Vàng về Lào, sau đó đưa vào Việt Nam tiêu thụ, với thù lao 40.000 Baht Thái (khoảng 33 triệu đồng Việt Nam).
Không ít những bi kịch đau lòng phơi bày sự tàn khốc mà ma túy gieo rắc lên những gia đình từng yên ấm. Mới đây, một vụ án ma túy xảy ra tại bản Púng Nghịu, xã Thanh Chăn (huyện Điện Biên) khiến dư luận bàng hoàng. Ba người trong cùng một gia đình, gồm hai cháu và một người cậu ruột đã cùng nhau dấn thân vào con đường phạm tội. Họ bị bắt khi đang vận chuyển hơn 3kg ma túy, gồm 2.056,8gam hêrôin và 990,7gam methamphetamine. Những người từng là anh em, là máu mủ ruột thịt, lại cùng nhau đối diện án tử chỉ vì ma lực đồng tiền. Họ cúi đầu nhận tội, nhưng phía sau là những giọt nước mắt của mẹ già, vợ trẻ, con thơ… Những gia đình tan nát, những đứa trẻ lớn lên thiếu tình cha... tất cả là hệ lụy đau lòng mà ma túy để lại.
Đấu tranh với tội phạm ma túy là một hành trình cam go và dai dẳng. Trên hành trình ấy, những trinh sát công an, biên phòng luôn là những người đi đầu, đối mặt trực tiếp với hiểm nguy. Họ không chỉ đấu trí với những kẻ buôn “cái chết trắng” ngày một tinh vi, xảo quyệt, mà còn đối mặt với những hoàn cảnh sinh tử. Đối tượng phạm tội sẵn sàng dùng vũ khí nóng để chống trả bất kỳ ai cản đường. Đã có máu đổ và cả sự hi sinh thầm lặng.
Trong một lần trò chuyện về những phút giây nghẹt thở của cuộc chiến chống ma túy, Thiếu tá Vũ Văn Cường, hiện là Phó Đội trưởng nghiệp vụ Đồn Biên phòng Si Pha Phìn kể lại một trận đánh không thể quên. Bảy ngày đêm giữa rừng sâu, rét cắt da cắt thịt, anh cùng tổ trinh sát âm thầm mật phục, không dám chợp mắt. Khi thời cơ tới, họ tổ chức khống chế một đối tượng đặc biệt nguy hiểm đang vận chuyển 72 bánh hêrôin. Đối tượng liều lĩnh lao xe thẳng vào tổ công tác, vung dao chống trả điên cuồng. Đây là đối tượng có hai lệnh truy nã đặc biệt về tội danh ma túy. Sau cú ra đòn dứt khoát, Thiếu tá Cường khống chế thành công đối tượng. Tưởng chừng đã kết thúc, nhưng khoảnh khắc tiếp theo mới thực sự khiến anh không thể quên. Bị trói dưới đất, đối tượng rít lên trong tuyệt vọng: “Tao có 3 tỷ, tha cho tao, coi như chưa có chuyện gì xảy ra”. Câu nói trơ tráo ấy vang lên giữa rừng sâu, như một vết cắt vào lòng người lính. Thiếu tá Cường nhìn thẳng vào mắt hắn, bình thản. Với anh và đồng đội, danh dự của người lính và sự bình yên nơi biên cương, niềm tin của nhân dân là thứ không gì có thể mặc cả.
Phía sau các chuyên án nghẹt thở là hình dáng những người phụ nữ âm thầm chịu đựng. Chị Th., vợ một cán bộ Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy Công an tỉnh, vẫn nhớ như in những đêm thức trắng triền miên lo lắng mỗi khi chồng nhận nhiệm vụ. Mỗi lần cửa nhà khép lại là chị lại bắt đầu những ngày chờ đợi với nỗi lo thường trực. “Chỉ cần nghe tin có chuyên án lớn là tim tôi thắt lại. Chồng tôi không kể, nhưng tôi biết nơi anh đến không bao giờ an toàn” - chị Th. tâm sự. Có những bữa cơm chị không thể nuốt, có những cái tết chỉ mẹ con ngồi bên bàn ăn. Chị chẳng mong gì cao sang, chỉ cầu anh trở về an toàn sau mỗi chuyên án.
Trong câu chuyện với chúng tôi, Đại tá Vũ Tiến Dũng, Phó Giám đốc Công an tỉnh không giấu được nỗi trăn trở: “Tội phạm ma túy rất manh động, thủ đoạn ngày càng tinh vi, có sự cấu kết trong và ngoài nước. Để đấu tranh có hiệu quả, lực lượng công an, biên phòng phải không ngừng nâng cao trình độ nghiệp vụ, bản lĩnh chiến đấu và đặc biệt là sự hi sinh thầm lặng của mỗi cán bộ, chiến sĩ. Nhiều khi cái sống và cái chết chỉ cách nhau gang tấc”.
Để triệt phá một đường dây ma túy, có những chiến sĩ nhiều tháng không được về nhà. Những bữa cơm ăn vội giữa rừng sâu, những đêm đông lạnh buốt chập chờn giấc ngủ, hay những dịp tết không được quây quần bên mâm cơm gia đình dường như đã trở nên quen thuộc. Phía sau mỗi chiến công là biết bao đêm trắng phân tích hồ sơ, dựng chân dung tội phạm; là những lần mật phục, đối mặt với hiểm nguy.
Cuộc chiến ấy chưa bao giờ có hồi kết. Mỗi vụ án được triệt phá, mỗi bánh hêrôin bị thu giữ, là thêm một lần hiểm nguy bị đẩy lùi xa khỏi cuộc sống bình yên của người dân. Nhưng cũng là thêm một lần hi sinh thầm lặng của những người lính nơi tuyến đầu, những người đã chọn đối mặt với hiểm nguy để giữ vững bình yên cuộc sống.
Nguồn Điện Biên Phủ: https://baodienbienphu.vn/bai-thuong/phap-luat/cuoc-chien-tham-lang