Dao sắc không gọt được chuôi
Cúc vốn là một cô gái sắc sảo, khôn khéo. Trong trường đời, Cúc không thua kém bất cứ ai ngoài xã hội từ lời ăn tiếng nói đến va chạm công việc. Dù không học hành đến nơi đến chốn, nhưng do duyên may nên mọi 'thương vụ' của cô liên quan đến bất động sản đều suôn sẻ.
Từ một cô gái tỉnh lẻ về thành phố lập nghiệp, giờ đây cô đã sở hữu khối bất động sản lớn nằm rải rác trong Nam ngoài Bắc, tiền tiêu không phải nghĩ. Về cung gia đình, cô lấy được chồng người thành phố, hào hoa phong nhã, hiền lành, vợ bảo sao nghe vậy. Hơn nữa, về phần con cái, cô có đủ cả nếp lẫn tẻ. Vì lẽ đó, nên cô luôn tỏ ra tự tin với “ngôi sao may mắn” chiếu mệnh của mình.
Bạn bè cũng như đối tác làm ăn của Cúc ai cũng tìm đến, hỏi ý kiến cô mỗi khi gia đình có chuyện, bởi họ nhận ra, cô “điều khiển” chồng cực tốt. Từ khi kết hôn, Thắng, chồng của Cúc luôn nghe vợ một cách tuyệt đối. Là một người khá nhu nhược và ưa hưởng thụ nên anh chấp nhận một cuộc sống theo kiểu: Cơm ăn ba bữa, quần áo mặc cả ngày, tiền cà phê luôn sẵn vài trăm trong túi. Tuy làm ở một văn phòng xuất nhập khẩu nhưng Thắng ít khi giao du bên ngoài. Hết giờ làm, anh về giúp vợ việc nhà, cuối tháng lĩnh lương nộp hết cho vợ. Cần chi tiêu gì, anh phải “khai báo” với Cúc, khoản nào hợp lý sẽ được “duyệt chi”. Đôi khi, có những việc đột xuất cần chi tiêu, biếu bố mẹ đẻ, Thắng cũng không dám tự quyết. Chỉ cần “lệch sóng” một chút, Cúc sẵn sàng mắng Thắng trước mặt mọi người. Những lúc đó, Thắng chỉ dám “chống đỡ” một cách yếu ớt. Trong mắt của Cúc, anh là một người “vô tích sự” vì kiếm ra tiền ít hơn vợ.
Nhưng... ở đời đôi khi có những việc vượt ra ngoài vòng kiểm soát của chúng ta. Một ngày đẹp trời, Cúc phát hiện mối quan hệ “ngoài luồng” của chồng mình với nàng nhân viên làm cùng văn phòng. Người phụ nữ đó là Duyên, cô mới chuyển từ văn phòng TP HCM ra ngoài Bắc làm việc. Những ngày đầu lạ lẫm tại thành phố này, cô thường nhờ Thắng chỉ bảo giúp đỡ cả trong công việc và cuộc sống. Lần đầu tiên, Thắng có cảm giác được là chỗ dựa của ai đó. Duyên không lợi dụng Thắng về vật chất, cô chỉ cần một vòng tay đủ sự ấm áp, tin cậy mà thôi.
Thắng mê đắm trong sự hạnh phúc ngọt ngào, êm dịu bên Duyên. Mỗi khi về nhà, anh luôn có một sự so sánh ngầm giữa vợ và bạn gái. Nếu như Cúc mạnh mẽ, quyết đoán, nói năng sang sảng thì Duyên cư xử nhẹ nhàng, tình cảm theo kiểu “lạt mềm buộc chặt”. Cúc phó thác việc nhà cho anh vì còn bận kiếm tiền, còn Duyên nấu ăn ngon và căn phòng của cô khi nào cũng có một bình hoa tươi cắm rất khéo. Có lẽ, điều níu kéo duy nhất để anh trở về nhà chính là các con.
Sau một trận “đánh ghen” tơi bời ngay tại văn phòng của chồng, Cúc còn thuê nhóm xã hội đến ném bẩn, gây rối tại căn hộ chung cư Duyên đang sinh sống. Cô nghiến răng tuyên chiến: “Tao sẽ cho mày sống không bằng chết, phải bỏ xứ này mà đi”. Về nhà, Cúc cho họp gia đình và sỉ vả, nhục mạ Thắng không tiếc lời trước mặt cả hai họ và tuyên bố sẽ ly hôn. Sau khi để cho Cúc nói hết mọi nhẽ, Thắng từ tốn đứng lên thưa chuyện cùng đại gia đình. Anh xin lỗi Cúc và chấp nhận ly hôn như cô mong muốn. Cúc sững người trước quyết định của chồng. Cô không rõ mình đã sai ở đâu.
Cuộc ly hôn của họ diễn ra chóng vánh. Bạn bè và những người biết chuyện đều tiếc cho cô. Cúc quá “quật cường” nhưng có lẽ “dao sắc không gọt được chuôi”.
Nguồn PL&XH: https://phapluatxahoi.vn/dao-sac-khong-got-duoc-chuoi-183662.html