Để vơi bớt tâm tư
Trì hoãn mãi cuối cùng tôi cũng phải đi gặp bí thư chi bộ phố để xin ý kiến nhận xét về việc sinh hoạt của đảng viên tại nơi cư trú. Sở dĩ như vậy bởi tôi có phần bị chi phối từ hàng xóm nhà mình.
Tuần trước bác hàng xóm sau khi đi xin ý kiến nhận xét về, cũng như những lần trước đó, đã trút hết bực dọc ra chỗ đông người. Bác bảo: “Họ chẳng cần biết tâm trạng, hoàn cảnh của mình như thế nào cả”. Bác nói thế bởi chi bộ phố thường thực hiện các khoản thu mỗi khi có người đến xin ý kiến nhận xét đối với đảng viên công tác tại các cơ quan, doanh nghiệp, đơn vị sự nghiệp tham gia sinh hoạt nơi cư trú theo Quy định số 76-QĐ/TW của Bộ Chính trị (gọi tắt là “đảng viên 76”).
Dù tiếng là đã được thống nhất, nhưng thực tế là có sự áp đặt, dấu hiệu của lạm thu. Chẳng qua vì muốn giữ hòa khí với cấp ủy nơi cư trú nên ít người lên tiếng.
Có nhiều cách để huy động kinh phí, vừa thể hiện sự văn minh, vừa lay thức được tình cảm, tấm lòng. Có nhất thiết phải sử dụng sự ràng buộc thông qua việc sinh hoạt của “đảng viên 76” tại nơi cư trú để buộc họ phải đóng góp như thế không? Đằng sau việc huy động chắc chắn là để lại tâm tư, nỗi niềm, làm ảnh hưởng đến uy tín của cấp ủy.
Nơi tôi cư trú, cơ bản “đảng viên 76” phần đa thu nhập từ lương. Thế nhưng dưới cách nhìn của một bộ phận cán bộ phố, thì đó đều là những người “đang đi làm cho Nhà nước mà không có tiền thì còn ai có”. Có cán bộ phố còn nói toạc điều đó ra với đảng viên khi có ai đó chậm chạp việc nộp.
Gần như năm nào cũng thế, dịp xin ý kiến nhận xét đảng viên tại nơi cư trú vào cuối năm, không ít gia đình lại tâm tư, lo lắng về những khoản tiền phải nộp. Năm thì chi bộ vận động tiền xây công trình văn hóa, năm thì xây dựng tủ sách, năm thì lắp camera an ninh, xây dựng các công trình hạ tầng khác. Những khoản thu không hề ít.
Năm nay ngoài nộp quỹ cho chi bộ, “đảng viên 76” còn phải nộp tiền để lắp đặt hệ thống thông tin trực tuyến, dù họ không phải là người sử dụng hệ thống này. Mỗi gia đình còn nộp tiền trùng tu di tích theo quy định của phường. Gọi là vận động, nhưng lại áp đặt mức nộp thấp nhất phải từ 500.000 đồng. Bên cạnh đó là các khoản vận động mang tính phong trào. Cán bộ, đảng viên ngoài thực hiện nghĩa vụ tại nơi công tác tiếp tục phải thực hiện tại nơi cư trú.
“Cán bộ đang đi làm nghĩa là có thu nhập”, “Phố chỉ biết trông vào đó để lấy thành tích”, “Bây giờ cái gì phường cũng giao chỉ tiêu cả rồi” - Những người đi thu tiền nhiều lần nói ra điều đó để thúc bách người nộp.
Huy động kinh phí để đầu tư cơ sở vật chất tại địa phương không sai, nhưng cách huy động ở nhiều khu dân cư đang cho ta cảm giác áp đặt và có phần thực dụng. Cấp ủy địa phương cần thay đổi suy nghĩ và cách làm này, để việc sinh hoạt của “đảng viên 76” trở nên thực chất hơn, vơi bớt tâm tư.
Nguồn Thanh Hóa: http://baothanhhoa.vn/xay-dung-dang/de-voi-bot-tam-tu/111707.htm