Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bắc Ninh thảo luận tại tổ về quy hoạch
Sáng 7/11, tiếp tục chương trình kỳ họp thứ 10, các đại biểu Quốc hội thảo luận tại tổ về: Dự án Luật Quy hoạch (sửa đổi); Dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Quy hoạch đô thị và nông thôn; việc điều chỉnh Quy hoạch tổng thể quốc gia thời kỳ 2021 - 2030.

Các đại biểu Quốc hội (Đoàn Bắc Ninh) trong phiên thảo luận tại tổ, sáng 7/11.
Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bắc Ninh có 4 đại biểu tham gia góp ý nhiều nội dung của các dự án luật và Tờ trình về việc điều chỉnh Quy hoạch tổng thể quốc gia thời kỳ 2021 - 2030. Cơ bản nhất trí về sự cần thiết, căn cứ pháp lý, các đại biểu cũng tham góp nhiều ý kiến nhằm hoàn thiện các nội dung bảo đảm tính khoa học, khả thi.
Đại biểu Trần Quốc Tỏ cho rằng cơ quan chủ trì soạn thảo đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, chi tiết, tiếp thu tối đa ý kiến của các bộ, ngành, các bản dự thảo đã được chỉnh lý khá đầy đủ, cơ bản thể hiện sự phù hợp giữa lý luận và thực tiễn.

Đại biểu Trần Quốc Tỏ phát biểu trong phiên thảo luận tại tổ, sáng 7/11.
Dự thảo Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Quy hoạch đô thị và nông thôn đã đề cập khá toàn diện về thể chế, chính sách, pháp luật, bảo đảm tính thống nhất, đồng bộ, phù hợp với mô hình chính quyền địa phương 2 cấp hiện nay. Điểm mới đáng ghi nhận là bảo đảm phân cấp, phân quyền, đơn giản hóa thủ tục hành chính, cải thiện môi trường đầu tư kinh doanh, khuyến khích phát triển kinh tế tư nhân, phát triển khoa học và đổi mới sáng tạo.
Đại biểu cho rằng tư duy quy hoạch nói chung phải mang tầm nhìn dài hạn. Muốn quy hoạch hiệu quả, phải có tầm nhìn tổng thể, rồi từ đó mới phân khu, triển khai từng phần. Nếu mạnh ai nấy làm, mỗi nơi một kiểu, sẽ phá vỡ tổng thể chung. Hiện nay, quy hoạch vùng rồi lại quy hoạch điểm cục bộ. Nếu quy hoạch cục bộ không đồng đều, sẽ phá vỡ tổng thể. Vì vậy cần tính toán kỹ càng trong quy hoạch để bảo đảm tính phù hợp giữa lý luận và thực tiễn.

Đại biểu Nguyễn Ngọc Bảo phát biểu trong phiên thảo luận tại tổ, sáng 7/11.
Góp ý vào Dự án Luật Quy hoạch đô thị và nông thôn, đại biểu Nguyễn Ngọc Bảo cho biết: Theo quy định hiện hành, có ba cấp: quy hoạch chung, quy hoạch phân khu, và quy hoạch chi tiết. Tuy nhiên, thực tế cho thấy chất lượng của quy hoạch chung và phân khu còn hạn chế, dẫn đến tình trạng ở các đô thị cứ mưa là ngập, ra đường là tắc.
Dự thảo luật quy định cả ba cấp quy hoạch, trong đó quy hoạch chi tiết do nhà đầu tư lập nhưng vẫn phải trình cơ quan có thẩm quyền phê duyệt. Đại biểu cho rằng chỉ cần tập trung vào quy hoạch chung và phân khu, vì hai cấp này đã bao quát đầy đủ các chỉ tiêu quản lý nhà nước (mật độ xây dựng, chiều cao, hạ tầng kỹ thuật, cây xanh, giao thông, cấp thoát nước…).
Quy hoạch chi tiết nên để nhà đầu tư tự triển khai theo quy chuẩn và tiêu chuẩn. Việc phê duyệt quá chi li chỉ làm chậm tiến độ, gây ách tắc cho dự án. Có những dự án rất quan trọng, chỉ vì thay đổi nhỏ - như chuyển cầu thang từ bên trái sang bên phải - mà phải mất một năm để hoàn tất thủ tục điều chỉnh.
Về quy hoạch sử dụng đất, ngoài quy hoạch tổng thể quốc gia, còn có quy hoạch tỉnh và xã. Bên cạnh đó, lại có kế hoạch sử dụng đất hằng năm và chỉ tiêu sử dụng đất hằng năm theo từng loại đất, từng lô, từng thửa. Điều này khiến việc tiếp cận đất đai vô cùng khó khăn.

Đại biểu Leo Thị Lịch phát biểu trong phiên thảo luận tại tổ, sáng 7/11.
Góp ý vào Dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Quy hoạch đô thị và nông thôn, đại biểu Leo Thị Lịch cho rằng quan trọng nhất hiện nay là quy hoạch đô thị, vì vấn đề chống biến đổi khí hậu đang rất cấp thiết. Dẫn chứng hiện tượng hành lang đường giao thông thường xuyên bị đào lên, lát lại, rất lãng phí, đại biểu cho rằng nếu quy hoạch rõ ràng phần nào dành cho người đi bộ, phần nào cho người khuyết tật, còn lại là đất trồng cây xanh thì sẽ ổn định và bền vững hơn. Khi trồng cây xanh trên đất, nước mưa thấm xuống, giúp điều hòa khí hậu, chống ngập úng. Từ đó, đại biểu đề nghị cấp phê duyệt quy hoạch cần tính đến yếu tố lâu dài, không phải chỉ cho 1 - 5 năm, mà có thể 50 - 100 năm mới cần điều chỉnh.
Góp ý vào Dự án Luật Quy hoạch (sửa đổi), đại biểu Đỗ Thị Việt Hà cho biết: Điều 6 dự thảo luật quy định về xử lý mâu thuẫn giữa các quy hoạch trên cơ sở quy định về mối quan hệ giữa các quy hoạch; chưa có sự phân biệt cách thức xử lý khi phát hiện mâu thuẫn khi rà soát để lập quy hoạch có liên quan và khi triển khai các dự án đầu tư; chưa có sự gắn kết về nội dung với sự phù hợp của dự án với quy hoạch; chưa làm rõ mối quan hệ với căn cứ điều chỉnh quy hoạch; chưa có quy định tương ứng với trường hợp khi quy hoạch cấp dưới/thấp hơn được phê duyệt trước theo quyết định của cơ quan có thẩm quyền hoặc trường hợp khẩn cấp, đột xuất, cấp bách nhưng có mâu thuẫn với quy hoạch cấp trên/cao hơn…Như vậy, chưa tháo gỡ được khó khăn, vướng mắc về thủ tục kéo dài khi phải rà soát, điều chỉnh quy hoạch mới thực hiện được dự án đầu tư.

Đại biểu Đỗ Thị Việt Hà phát biểu trong phiên thảo luận tại tổ, sáng 7/11.
Đại biểu đề nghị tiếp tục rà soát, hoàn thiện quy định tại Điều 6 trên cơ sở làm rõ các vấn đề nêu trên, bảo đảm sự thống nhất giữa các quy định trong dự thảo Luật, có cơ chế xử lý riêng cho trường hợp phát hiện mâu thuẫn khi lập quy hoạch có liên quan và cho trường hợp phát hiện mâu thuẫn khi đánh giá triển khai sự phù hợp của dự án đầu tư với các quy hoạch; cơ chế xử lý bảo đảm phù hợp với tính chất tác động qua lại giữa các quy hoạch.
Đại biểu cho rằng việc đưa nội dung “Quy hoạch bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích”, “Quy hoạch khảo cổ” vào mục 8, 9 phần I Phụ lục quy hoạch chi tiết ngành là chưa thực sự phù hợp, xét cả về cơ sở lý luận và thực tiễn. Về bản chất pháp lý, hoạt động "bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích", hoạt động liên quan đến “khảo cổ” không tương thích với định nghĩa về "quy hoạch".
Theo khoản 1, Điều 3 của dự thảo luật, quy hoạch được định nghĩa là “Quy hoạch là định hướng phát triển, sắp xếp, phân bố không gian các hoạt động kinh tế, xã hội, quốc phòng, an ninh gắn với phát triển kết cấu hạ tầng, sử dụng tài nguyên và bảo vệ môi trường trên phạm vi lãnh thổ xác định cho một thời kỳ nhất định nhằm sử dụng hiệu quả các nguồn lực của đất nước để thực hiện mục tiêu phát triển bền vững và bảo đảm tầm nhìn phát triển quốc gia mang tính tổng thể, dài hạn.”.
Như vậy, đối tượng cốt lõi của quy hoạch là không gian và sự phân bố các hoạt động phát triển trong tương lai trên không gian đó. Trong khi đó, hoạt động bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích về bản chất là một chuỗi các hoạt động mang tính kỹ thuật, khoa học chuyên sâu, tác động trực tiếp lên hiện vật, công trình kiến trúc hiện hữu. Đối tượng của hoạt động này là bản thân di tích chứ không phải là không gian lãnh thổ. Mục tiêu là can thiệp kỹ thuật để duy trì, sửa chữa, phục dựng lại những giá trị gốc của một công trình cụ thể, dựa trên tình trạng và hiện trạng của nó, chứ không phải là "sắp xếp, phân bố không gian" cho một thời kỳ mới. Bên cạnh đó, công tác quản lý nhà nước đối với hoạt động bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích đã và đang được điều chỉnh hiệu quả bằng các công cụ pháp lý khác, phù hợp hơn. Các công cụ này hoàn toàn đủ mạnh, chi tiết và phù hợp để kiểm soát chất lượng chuyên môn của hoạt động tu bổ, phục hồi. Tương tự, với hoạt động khảo cổ là một quá trình nghiên cứu, phát hiện, khai quật và bảo vệ các di chỉ, di vật, cổ vật. Việc xếp hoạt động này vào danh mục "quy hoạch" không chỉ có thể làm sai lệch bản chất của công tác quy hoạch mà còn có nguy cơ gây ra sự chồng chéo, phức tạp hóa thủ tục hành chính không cần thiết.
Để bảo đảm tính thống nhất, khoa học và hiệu quả của hệ thống pháp luật, đề nghị cơ quan soạn thảo cân nhắc bỏ nội dung " quy hoạch bảo quản, tu bổ, phục hồi di tích", “quy hoạch khảo cổ” ra khỏi Phụ lục danh mục quy hoạch chi tiết ngành.












