Gửi người luôn bên em!
Phạm Thị Thu Nga
BPO - Mình gặp nhau vào một buổi chiều mùa đông dưới cơn mưa phùn mang màu hoài niệm. Khi ấy, không biết là sự vô tình hay tạo hóa cố ý sắp đặt để anh chú ý đến em - cô gái đang mang trong lòng nặng trĩu ưu tư.
Em ngồi một mình trong quán cà phê thưởng thức bản nhạc không lời, cố lấy lại sự bình thản mà thực ra lòng đang rất trống trải. Em vừa chia tay mối tình đầu bởi lý do “không môn đăng hộ đối” mà mẹ của người ấy đã gặp riêng em với những lời khuyên khiến con tim em như vỡ vụn. Bác ấy nói đúng, gia cảnh em không tương xứng với nhà bác. Em lớn lên trong sự thiếu thốn tình yêu thương, chở che của bố nhưng em vẫn ấm áp khi nhận được sự hy sinh, bù đắp vô điều kiện của mẹ. Vì vậy, em tự tin ngẩng cao đầu và đầy kiêu hãnh chia tay con trai bác - người đàn ông từng hứa sẽ chở che em suốt cuộc đời này, nhưng đã không giữ được lời hứa...
Chẳng biết vì lý do gì mà em có thể kể hết câu chuyện của mình cho anh nghe - một người đàn ông xa lạ cũng cô đơn nghe nhạc trong quán. Anh vậy mà có thể kiên nhẫn ngồi nghe em giãi bày nỗi lòng và dành những lời khuyên để giúp em vơi bớt sự tổn thương. Từ buổi gặp gỡ tình cờ hôm ấy, em có thêm một người bạn mới. Hóa ra, sau này em mới được bật mí rằng: Anh biết em từ rất lâu trước đó, trong lần gặp đầu tiên đã phải lòng em. Chỉ vì em đang hạnh phúc trong tình yêu của riêng mình mà không chú ý tới anh.
Em như chú chim sợ cành cong sau đổ vỡ của mối tình đầu. Anh vẫn lặng lẽ cạnh bên, luôn dành cho em một bờ vai vững chắc chỉ cần em có lòng tin để dựa vào. Thế nhưng, trái tim tổn thương của em còn nhiều do dự. Em sợ đổ vỡ và sợ cả bắt đầu. Dường như sự chín chắn, từng trải trong anh đã đoán biết được tất cả điều em nghĩ. Để rồi anh vẫn ở đó chờ em; vẫn kiên nhẫn âm thầm đi bên cạnh mỗi khi em cần. Anh chưa một lần nói lời yêu nhưng bằng sự nhạy cảm của người con gái, em cảm nhận được sự ân cần, quan tâm, vỗ về và cả những lúc anh ngập ngừng muốn tỏ với em điều gì… Em biết đó là tình yêu anh dành cho em.
Chẳng phải trái tim em gỗ đá đến mức không thổn thức hay loạn nhịp trước tình cảm của người đàn ông kiệm lời nhưng lại có thể dành tặng em cả bầu trời bình yên. Nhưng sau đổ vỡ của mối tình đầu cùng sự tự ti trong lòng đã khiến em luôn có nỗi sợ không nói thành lời. Để rồi mãi hai năm sau, cũng vào mùa đông kỷ niệm ngày chúng mình gặp nhau, em đã cởi bỏ được tấm áo giáp cố tình mặc vào để nhận lời yêu anh…
Một mùa đông nữa sắp về, mùa đông thứ 11 anh và em ở bên nhau. Chúng mình đã cùng nhau dựng xây một mái nhà hạnh phúc. Ở đó có tiếng cười trẻ thơ, đôi khi cũng có cả giận hờn, trách móc... Nhưng em biết không, trên thế gian này ngoài tình yêu thương cùng sự hy sinh vô bờ của mẹ, còn có một người vẫn luôn vì em mà cố gắng, vẫn luôn yêu thương em vô điều kiện. Đó là anh - chồng em!
Em chưa một lần nói lời cảm ơn anh - người đàn ông em yêu nhất đời. Em cũng không dám chắc điều gì ở tương lai, nhưng chắc chắn một điều rằng: Hiện tại mới là tuyệt vời và đáng trân trọng nhất. Và em tin bằng tình yêu của hai ta cộng lại thì hạnh phúc sẽ luôn ở bên gia đình mình, phải không anh?
Nguồn Bình Phước: https://baobinhphuoc.com.vn/news/19/149215/gui-nguoi-luon-ben-em