Giếng Jacob ở Wimberley, bang Texas, Mỹ. Theo ghi chép của các nhà khoa học, cách đây gần 100 năm, vào những năm 1920, giếng Jacob là nguồn cấp nước chính cho con suối phía trên với lưu lượng 0,3 m3/s và phun lên cột nước cao đến 2 m.
Những người Mỹ sống xung quanh khu vực giếng xem đây là một nơi linh thiêng. Tên của giếng được đặt theo một người lính còn sống sau trận chiến San Jacinto, sự kiện quyết định Texas tách khỏi Mexico.
Người lính đó đã nhìn thấy con suối phun lên từ mặt đất và nói với mọi người đây là "cái giếng trong Kinh Thánh". Thoạt nhìn, giếng Jacob là một chiếc hố sâu, đen tràn đầy nước nằm trong một con suối chảy khá hiền hòa.
Giếng Jacob nằm ở đáy con suối, chạy dọc xuống khoảng 10 m trước khi mở rộng phía trong lòng với nhiều ngóc ngách thêm 40 m độ sâu nữa. Nhưng đó vẫn chưa phải là đáy của cái giếng đặc biệt này. Một hệ thống hang động ngầm chằng chịt nằm trong nó.
Qua hàng trăm năm tồn tại đến nay, giếng Jacob là nơi rất nhiều bạn trẻ đến để thực hiện các màn nhảy cực kỳ nguy hiểm vào miếng giếng với những vòng đá lởm chởm phía dưới. Chỉ riêng việc phán đoán sai vị trí nhảy thôi cũng khiến họ bỏ mạng như chơi.
Đó là thú vui ở trên miệng giếng. Còn dưới miệng của chiếc giếng rộng 4 mét này là cả một thế giới mà đối với nhiều thợ lặn nó là nơi để thử thách và chinh phục. "Thế giới ngầm" bên dưới giếng Jacob đủ sức hấp dẫn cho hàng loạt thợ lặn bất chấp tính mạng để đi theo "tiếng gọi của giếng không đáy".
Các đội cứu hộ đã tìm thấy hài cốt của 9 nạn nhân xấu số thiệt mạng bên dưới hang động, mặc dù vậy số nạn nhân thực sự được ước tính khoảng 300 người.
Có rất nhiều lời đồn xung quanh những cái chết đáng tiếc này nhưng đa số đều cho rằng, các thợ lặn đã quá tò mò khi thám hiểm những khu vực bí ẩn nhất của hang động bên dưới.
Khi đó, những tiếng gọi vang lên từ đáy sâu thẳm và những thợ lặn sẽ mất hoàn toàn lý trí, đi theo tiếng gọi đó, miệng giếng nuốt chửng họ một cách rất lặng lẽ.
Giải thích về hiện tượng "lao đầu vào chỗ chết" khi xuống quá sâu, các nhà khoa học đã tự mình xuống những khu vực nguy hiểm nhất của cái giếng và nhận thấy rằng, ở những vị trí đó con người dễ rơi vào trạng thái ảo giác.
Sở dĩ có hiện tượng đó là do con người bị ngộ độc khí nito, ảnh hưởng trực tiếp đến hệ thần kinh. Những thợ lặn có kinh nghiệm thường chấp nhận không xuống sâu hơn 30 m vì các lý do an toàn mà họ thường giải thích là "phải tự biết giới hạn của mình".
Qua hàng chục năm, đến nay các thợ lặn vẫn chỉ khám phá được 2 khúc của giếng không đáy, đoạn đầu tiên dốc đứng xuống độ sâu 10 m sau đó bẻ ngoặt đến độ sâu 15 m.
Mời các bạn xem video: Khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp tại các quốc gia ít dân nhất thế giới. Nguồn: VTC.
Thùy Dung (T.H)