Khi nhận ra tấm lòng của ba chồng thì đã quá muộn màng

Tuổi thơ bất hạnh khiến tôi không đủ tinh tế để nhận ra tình thương của ba chồng mà chỉ thấy ghét bỏ ông. Đến khi hiểu được thì đã quá muộn màng.

Tôi có một

tuổi thơ không hạnh phúc, ba suốt ngày say xỉn và đánh đập vợ con. Có những lúc tôi bị trầm cảm đến mức chỉ nghĩ đến chuyện tự tử. Cũng may, khi tôi lên lớp 9, mẹ đủ dũng cảm để chia tay ba.

Gọi là ly hôn nhưng thực chất là một cuộc trốn chạy. Ba mẹ con ra đi không một đồng bạc, không có tài sản, ngay cả áo quần chỉ mang theo được vài bộ. Bởi lúc ấy, ba tuyên bố, nếu còn thấy mặt chúng tôi sẽ chém chết và tôi tin, ông có thể làm thật.

Tôi từng nghĩ ba chồng ghét mình mới hay la lắng, quát nạt... (Ảnh minh họa)

Tôi từng nghĩ ba chồng ghét mình mới hay la lắng, quát nạt... (Ảnh minh họa)

Sau một thời gian, mẹ mới quay về để giải quyết thủ tục còn tôi và em không còn gặp ba nữa. Sinh ra trong hoàn cảnh gia đình như thế nên tôi khá trầm tính và ít nói. Đến năm 19 tuổi, tôi quen anh và đi đến hôn nhân.

Gia đình anh không thích tôi vì còn quá nhỏ và không có nghề nghiệp. Đặc biệt là ba chồng, ông cực kì ít nói và khó tính. Lần đầu tiên về ra mắt, ông đã dội cho tôi một gáo nước lạnh vào mặt khi bảo: “Sao tí tuổi đầu không lo kiếm cái nghề mà yêu đương sớm thế ”.

Ông bắt tôi phải đi học nghề mới cho làm đám cưới. Tôi cứ nghĩ, ba chồng làm vậy để không cho cưới thôi nhưng vẫn đăng ký đi học trung cấp kế toán. Mới về làm dâu hôm trước, hôm sau ông đã hỏi: “Vàng cưới đâu, đưa đây tao giữ cho, để cho chúng mày chỉ giỏi phá tán”. Tôi uất đến tận cổ nhưng vẫn phải đưa vì lúc đó tôi hoàn toàn phụ thuộc vào nhà chồng.

Sống trong nhà, tôi rất sợ ba, ông nạt nộ nhắc nhở tôi đủ điều. Khi khách đến nhà, tôi chào hỏi nhỏ cũng bị ông mắng, ông bắt phải ăn nói dõng dạc lên. Đến bữa cơm, ông sửa tôi từ cách cầm đũa đến việc xới cơm. Nhiều lúc, tôi thấy rất tù túng và mệt mỏi.

Mới cưới xong, ông dặn lui dặn tới là khoan có bầu đã, còn trẻ lo mà làm ăn trước đi. Nhưng cưới xong ba tháng, tôi có mang thai, ông mắng té tát: “Tao đã bảo rồi mà, giờ lỡ dở hết việc”. Số là ông định xin cho tôi vào làm kế toán ở một cửa hàng bán vật liệu xây dựng.

Nhà chồng chỉ có hai anh em, anh trai đã có vợ. Cưới xong, chúng tôi phải sống chung với cả gia đình lớn. Chị dâu là một người khéo léo, giỏi ăn nói nên mẹ chồng rất thương còn tỏ vẻ không ưa tôi. Còn ba chồng vẫn kiệm lời, không bộc lộ cảm xúc thích hay ghét.

Tôi sinh con mà vẫn còn dở dang việc học. Đến khi con được 6 tháng, ba chồng nhất quyết bắt tôi đi học lại. Trong khi, mẹ chồng chỉ muốn tôi ở nhà làm việc và trông con. Vì cả nhà đều đi làm hết, chỉ có ba đã nghỉ hưu là ở nhà. Tôi cũng muốn ở nhà cho khỏe, chứ vừa đi học vừa làm việc nhà thì làm sao kham hết được.

Tôi không nhận ra những điều ba làm cũng chỉ muốn tốt cho chúng tôi. (Ảnh minh họa)

Tôi không nhận ra những điều ba làm cũng chỉ muốn tốt cho chúng tôi. (Ảnh minh họa)

Trong khi, mẹ chồng bênh chị dâu, mọi việc nhà đều dồn hết lên vai tôi. Nhưng ba đã quyết, tôi phải làm theo. Tôi cũng không hề để ý ba đang âm thầm giúp tôi làm việc nhà mà chỉ thấy ghét cái tính gia trưởng bảo thủ. Từ lúc tôi đi học lại, gửi con cho bà ngoại, hàng ngày, ba dọn dẹp nhà, phơi áo quần, nấu cơm. Đó là những việc trước đây ông chưa hề đụng tay vào mà tôi không biết.

Khi tôi học xong, ông xin cho tôi vào làm ở cửa hàng sơn. Tuy lương không cao nhưng có thêm thu nhập, tôi mới thấy việc đi học là sáng suốt. Càng thấm thía hơn khi nghe người khác than vãn quá khổ sở khi chỉ ở nhà chăm con. Từ ngày tôi đi làm, mọi thành viên trong nhà kể cả chồng tôi cũng thay đổi cách đối xử. Dường như mọi người không còn xem tôi là kẻ ăn bám nữa.

Nhận ra điều đó, tôi mới dần hết ác cảm với ba chồng, tự nhủ sẽ quan tâm ông nhiều hơn. Nhưng nửa năm sau, ông đột nhiên ngã bệnh nặng. Trước khi mất, ông cắt cho vợ chồng tôi nửa mảnh đất, cho thêm ít tiền và đưa lại vàng cưới, dặn bán đi để xây nhà ở riêng. Dường như ông biết, cuộc sống chung sẽ nảy sinh nhiều phức tạp sau khi không còn mình.

Tôi hiểu được tấm lòng của ba chồng đã quá muộn màng. Thực sự, ông thương con mới như thế mà tôi trẻ con chỉ thấy ghét bỏ khi bị mắng mỏ, nạt nộ. Có lẽ từ những ám ảnh của tuổi thơ, tôi không đủ tinh tế nhận ra tình cảm của một người ba dành cho con như thế nào.

Theo Hải Linh/Báo Phụ nữ

Nguồn Doanh Nghiệp: http://doanhnghiepvn.vn/doi-song/khi-nhan-ra-tam-long-cua-ba-chong-thi-da-qua-muon-mang/20200102021717453